TOTAL VIEWS_TONG SO KHACH VIENG THAM

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

Tửu vương?


Tửu vương?

 Bùi Trung

Cuối năm 1983 đoàn cải lương quê hương của bầu Ngọc Tiết rả gánh tại xóm than Cái tàu thượng... mạnh ai nấy đi, tôi thì về Mỹ luông cách đó 8 km ở đậu nhà người Anh thứ tư, bởi vì mẹ Maika mới sanh, còn chị dâu đang làm ở khoa sản của Trạm y tế nên gởi mẹ con Maika ở đó.

267165089-2965462930382995-5658332370190829974-n-1640852547.jpg

Theo gánh hát quen rồi bây giờ ăn đậu ở nhờ hoài cũng bứt rứt nên tôi suy nghĩ làm gì để có tiền nuôi vợ con? Anh Tư nói:

- Thôi thì mày theo tao làm bốc vác... làm nặng không được thì tao xin cho mày làm việc nhẹ.

Công nhân bốc vác kho Quyết thắng 6 ở Kinh Thầy Cai lúc đó hơn 150 người, mỗi bao gạo xuất khẩu sang Liên Xô thời đó đúng 101k (loại bao bố). Một thằng thư sinh nặng 49k cõng bao gạo 101k giống như để một cái bàn bi da đè lên người vậy. Mỗi lần cõng bao gạo trên lưng giống như cõng cái núi... đôi chân quíu lại muốn lết cũng lết không nổi sức đâu mà chạy? Những người bạn mới đã nhiệt tình giúp đỡ cho tôi trong thời điểm khó khăn đó là:

- Anh Ba Lâm, anh Sáu Dung, Hai Bái, Năm Lù, Sơn lùn...

Từ Mỹ luông xuống nhà máy Kinh Thầy Cai 6km, hai lượt đi về 12km lô ca chân là chuyện thường ngày của một công nhân bốc vác. Tuy không vác nổi nhưng anh em trong đội biết mình là nghệ sĩ, dù là nghệ sĩ cùi bắp nhưng ai cũng thương không cho vác mà chỉ cho đỡ thôi... mà đỡ liên tục một lúc cũng rụng rời tay chân rồi. Mấy người bạn mới tuy là dân lao động chứ nghĩa tình lắm, biết tôi trong đoàn hát bị rã gánh, anh Ba Lâm đội trưởng cười hề hề:

- Tụi bây mỗi thằng nương cho thằng Trung một chút, nó là kép hát vợ nó mới sanh con, chỉ đôi ba tháng là nó đi rồi đừng đâm vô thọt ra gì hết nhe.

Vác không xong, đỡ cũng không nổi đúng là tôi không thích hợp với cái nghề lao động nặng nề này. Sơn lùn (Mẹ Sơn lùn vai em bà con của mẹ tôi) nó xin cho tôi ca hứng gạo tổ 3 người. Mỗi ca 12 tiếng từ, 6 giờ chiều đến 6 giờ sáng hoặc ngược lại. Vừa hứng, vừa cân, vừa may, vừa chất thành cây, chỉ ba người làm suốt 12 tiếng, bụi cám dính đầy đầu đầy cổ, ngứa mà không dám gãi, gạo từ cái bồ đài chảy xuống miết như vậy. Lúc đó nhìn đầu cổ 3 thằng tui như tù Côn Đảo vậy, chỉ khác là không có ông cặp rằng nào cầm cây roi mây như trong phim... 6 giờ sáng tan ca thì chạy riết xuống sông ùm một phát cho nó trôi hết bụi bậm trần gian, ghé lên quán anh Chín Đàn uống ly phê đen, húp tô cháo lòng có thêm một dĩa bún là tê tái cuộc đời. Nhờ vậy mà biết tô cháo lòng ở xứ Mỹ luông nước nhiều hơn cái và một thằng lao động cỡ như Sơn lùn nó ăn một tô cháo phải kèm nửa ký bún. Quán anh Chín Đàn nằm ngang cửa kho, sát cái dốc cầu Kinh Thầy Cai quán bán cà phê, cháo lòng, bánh mì, bánh tầm, khô cá đuối và rượu. Mà dân bốc vác chưa vô ca thì nhậu chứ biết làm gì bây giờ? Một hôm vừa tan ca, tắm rửa xong ngồi kêu mấy tô cháo lòng nhậu sương sương chờ lãnh lương với Sơn lùn và thằng cháu tên Dũng. Đang nhậu Sơn lùn hỏi:

- Anh Út uống rượu được chừng bây nhiêu?

Nghe nó hỏi tôi đưa một ngón tay. Sơn lùn gật gù:

- Một lít là đô anh cũng mạnh lắm.

Tôi cười:

- Một xị tía ơi, lít đâu mà lít.

- Tệ vậy trời? Anh theo gánh hát từng làm Vua phải không?

Tôi gật đầu, Sơn lùn nói:

- Để tui kể anh nghe chuyện Vua uống rượu.

Tôi hỏi:

- Uống rượu mà cũng có vua nữa hả?

Sơn Lùn uống ly rượu đế rồi kể:

- Ở Kinh thầy Cai có một ông Ấp đội tên Đ... Mỗi sáng hay ghé quán anh Chín nhậu một lít đế mới tới ấp làm việc... Anh em bốc vác ở đây ai cũng là dân nhậu cả lít nhưng khi nhậu với anh Đ... ai cũng chịu thua và bái anh là sư phụ.

Một buổi sáng nhà máy bị trục trặc kỷ thuật, anh em phải ngồi uống trà đá ở quán anh Chín chờ thời. Bỗng có một anh chàng vác nguyên bó chiếu đi ngang, trên lưng anh chiếc áo kaki có viết hàng chữ: VUA UỐNG RƯỢU.

Anh Đ... ấp đội kêu:

- Chiếu....

Anh chàng bán chiếu ngơ ngác bước vô quán hỏi:

- Dạ... Mấy anh kêu em?

Anh Đ.. hỏi:

- Anh uống rượu cỡ nào mà dám viết cái chữ Vua uống rượu?

- Dạ.. Em cũng không biết nhưng không ai uống rượu lợi em nên bạn bè nó mới viết mấy chữ này tặng em, nếu ai hơn em em sẽ trao lại cái áo này cho khỏe... Vậy là cuộc thách đấu giữa anh ấp Đ... Và anh chàng bán chiếu xảy ra, mồi thì có gì kêu nấy ai thua sẽ trả tiền.

Anh chàng bán chiếu nhận lời nhưng anh nói:

- Mấy hôm nay chèo ghe không có nhậu nên thèm dữ lắm rồi... nhưng xin anh cho phép em rảo một vòng bán một hai đôi chiếu cho con vợ có tiền đi chợ, chừng một giờ nữa em sẽ trở lại uống với anh.

Anh chàng Ấp đội đồng ý nhưng nói gằn:

- Bây giờ giờ là 8 giờ sáng, tôi sẽ đợi anh suốt buổi sáng nay, nếu anh không trở lại thì anh khỏi đi bán ở đây nữa.

Đúng hẹn, anh chàng bán chiếu trở lại, anh ta khoe bán được mấy đôi chiếu nên vui trong bụng nên hôm nay uống chắc không say nổi. Mồi thì ai thích món gì cứ tự kêu, hôm đó phe công nhân cũng ở không nên ngồi xem cuộc nhậu thi rất đông. Ai cũng muốn biết hôm nay ai sẽ trả tiền độ nhậu. Vô đầu anh Đ.. giành làm chủ xị uống trước, anh uống bằng ly, bằng chai, bằng tô, bằng thau anh bán chiếu đều làm theo được hết... Gần chục lít rồi mà chưa thấy ông nào say hết, tới lúc anh bán chiếu xin phép uống trước có lẽ rót hoài cũng mỏi tay nên anh Ấp gật đầu. Anh chàng bán chiếu đưa nguyên chai nước suối Vĩnh hảo vô cái lỗ mũi nút rẹt rẹt mấy hơi hết rượu trong chai ai cũng trố mắt tròn xoe vì chưa thấy ai uống rượu bằng cách như vậy. Anh ấp Đ... xua tay chịu thua. Anh bán chiếu tiếp tục đưa chai rượu của anh Đ... qua lỗ mũi bên kia nút tiếp... Anh ấp đội đưa hai tay lên trời miệng lắp bắp:

- Tui chịu thua rồi Tửu Vương ơi. Anh Chín tính tiền hết cho tui...

Lúc đó anh chàng bán chiếu mới thở dài:

- Vậy là em phải làm vua nữa rồi mấy anh ơi.

Nói xong anh cười cười quảy bó chiếu lên vai đi mất.

Thấy tôi trừng cặp mắt có vẻ không tin Sơn lùn nói:

- Hai cha nhậu ngay cái bàn này, ngay trong quán này chớ đâu. Anh không tin hỏi anh Chín coi.

Anh chủ quán nghe vậy cười hề:

- Thiệt là vậy đó anh kép hát ơi. Dù không tin nhưng đó là sự... thiệt. Cái thằng Vua uống rượu hôm đó nó cũng ngồi chỗ của anh đó chớ đâu.

Câu chuyện của Sơn lùn kể cũng có thể là câu chuyện tiếu lâm, nhưng dẫu sao bây giờ nhớ lại cũng vui vui mặc dù Sơn lùn và thằng Dũng bây giờ đã "đi xa" hết rồi. Còn tôi từ đó đi phiêu bạt khắp nơi đến ngày hôm nay vẫn chưa tìm gặp anh chàng bán chiếu có hàng chữ Vua uống rượu (Tửu Vương) trên lưng áo.

 

Theo Chuyện quê

2 nhận xét:

  1. Chúc quý bác cùng thân quyến năm mới 2022 an khang hạnh phúc nhé !

    https://1.bp.blogspot.com/-A5pTgCHS2Ys/YCVWIynLnWI/AAAAAAAAToE/6SHL5Mocaa0FzU0B7wKU9YwDyIBzPgKiwCLcBGAsYHQ/w640-h640/4.gif

    Trả lờiXóa