TOTAL VIEWS_TONG SO KHACH VIENG THAM

Thứ Hai, 22 tháng 1, 2024

122 Ở trong dường có hương bay ít nhiều.

123 Đè chừng ngn gió lần theo,
124 D
ấu giày từng bước in rêu rành rành.

125 Mắt nhìn ai nấđều kinh,
126 Nàng r
ằng: Này thực tinh thành chẳng xa. 

127 Hữu tình ta li gặp ta, 

128 Chớ nề u hiển mới là chị em.
129 Đã lòng hiển hiện cho xem,.

130 Tạ lòng nàng li nối thêm vài lời. 

131 Lòng thơ lai láng bồi hồi,

132 Gốc cây li vch một bài cổ thi.
133 Dùng d
ằng nửở nửa về,
134 Nh
c vàng đâđã tiếng nghe gần gần.

135 Trông chừng thấy một vn nhân,
136 L
ng buông tay khấu bước lần dặm bng.

137  Đề huề lng túi gió trng,
138 Sau chân theo m
ột vài thằng con con. 

139 Tuyết in sắc ngựa câu giòn,

140 Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời. 

141 No xa mới tỏ mặt người,

142 Khách đà xuống ngựa tới ni tự tình. 

143 Hài văn lần bước dặm xanh,
144 M
ột vùng như thể cây qunh cành dao.

145 Chàng Vương quen mặt ra chào,
146 Hai Ki
ều e lệ nép vào dưới hoa. 

147 Nguyên người quanh quấđâu xa,

148  Họ Kim tên Trng vốn nhà trâm anh. 

149 Nền phú hậu, bậc tài danh,

150 Văn chương nếđất, thông minh tính trời. 

151 Phong tư tài mo tót vời,

152 Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa. 

153 Chung quanh vẫđất nước nhà,
154 V
ới Vương Quan trước vẫn là đồng thân.

155 Vẫn nghe thm nức hương lân,
156 M
ột nềđồng Tước khoá xuân hai Kiều.

157  Nước non cách mấy buồng thêu,
158 Nh
ững là trộm nhớ thầm yêu chốc mòng.

159  May thay gii cấu tương phùng,

160 Gặp tuầđố lá thoả lòng tìm hoa. 

161 Bóng hồng nhác thấy no xa,
162 Xuân lan thu cúc m
ặn mà cả hai.

163  Người quốc sắc, kẻ thiên tài,
Tình trong nh
ư đã, mặt ngoài còn e.

122 A subtle perfume, the wind seemed to carry.
123 The sisters and their brother, looking in the wind’s direction,

124 Saw on the green moss footprints stamped to perfection.

125 They looked aghast, out of their wits because of apprehension.
126 Kieu said, “Because of affinity,
127 we are destined to encounter each other,
228 In spite of the separation between darkness and light
18,

129  as true sisters.” In appreciation of that appearance,

130 Some more verses she improvised.
131 Poetic inspiration overflowed her excited mind,
132 And again, she engraved on the tree bark another classic poem.

133 While still hesitating between staying and going,
134 They heard the sounds of horse bells approaching.

135 And saw a young scholar, on horse riding,
136 With slackened rein, along the road, the horse was mincing.

137  Behind the horse a couple of young boys were following,

138  Carrying bags half full of “wind and moon” poems.19
139 With its snow-white coat, the horse was the animal beauty totem.

140 The rider wore a tunic green in color with an azure tinge.

141  As soon as he recognized from afar the three siblings,
142 He dismounted and came near to pay his greetings.
143 His embroidered shoes were trampling the green grass, 

144 And the whole area was illuminated by his handsomeness.

145 Young Vuong, who knew him, stepped out to say hello.
146 Shy, the two beauties hid behind flowers as in a show.
147 Living in the area, he was no stranger to the party
148 His name was Trong and he was the noble scion of the Kim family. 

149 From his family, he inherited both talent and wealth.

150 He had his family literary traits and superior intelligence as well.


151 His talent had no comparison and so did his handsome physiognomy.

Generous in character, he was well versed in literature and poetry.

  His home was not far away, just in the vicinity.

154 Moreover, a schoolfellow of his, Vuong Quan used to be.

155 Having heard of the renown of that famous area,
156 He knew that the two beauties lived in their secluded villa,
157 Bu
t mounts and rivers separated him from the girls’ chamber of embroidery.20

158  His secret love had been torturing him and making him sigh in secrecy.
159 How happy he was with this unexpected encounter!

160 The Festival made it possible for him to meet with the desired flower. 

161 The silhouettes in pinks, from afar, caught his eyes already:

162 Both spring orchid and fall chrysanthemum were charming beauties. 1

63 Renowned in beauty was the girl; famous in talent, the man. 

164 Although they kept a reserved countenance outside,

165 They were both overcome with infatuation inside.

 MỘT BẢN DỊCH XUẤT SẮC TỪ TRUYỆN KIỀU SANG THƠ ANH NGỮ BỞI THI SĨ HOÀI VĂN TỬ Tiến Sĩ Đàm Trung Pháp, Professor Emeritus Texas Woman’s University 


81 Lòng đâu sẵn mối thương tâm, 

82 Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm châu sa.

83 Đau đớn thay phận đàn bà! 84 

Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung.

 85 Phũ phàng chi bấy hoá công,

 86 Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha. 

87 Sống làm vợ khắp người ta, 

88 Khéo thay thác xuống làm ma không chồng. 

89 Nào người phượng chạ loan chung, 

90 Nào người tích lục tham hồng là ai? 

91đã không kẻ đoái người hoài, 

92 Sẵn đây ta kiếm một vài nén hương. 

93 Gọi là gặp gỡ giữa đường, 

94 Họa là người dưới suối vàng biết cho. 

95 Lầm rầm khấn khứa nhỏ to, 

96 Sụp ngồi vài gật trước mồ bước ra. 

97 Một vùng cỏ áy bóng tà, 

98 Gió hiu hiu thổi một vài bông lau. 

99 Rút trâm sẵn giắt mái đầu, 

100 Vạch da cây vịnh bốn câu ba vần. 

101 Lại càng mê mẩn tâm thần 

102 Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra. 

103 Lại càng ủ dột nét hoa, 

104 Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài. 

105 Vân rằng: Chị cũng nực cười, 

106 Khéo dư nước mắt khóc người đời xưa. 

107 Rằng: Hồng nhan tự nghìn xưa, 

108 Cái điều bạc mệnh có chừa ai đâu? 

109 Nỗi niềm tưởng đến mà đau, 

110 Thấy người nằm đó biết sau thế nào? 

111 Quan rằng: Chị nói hay sao, 

112 Một lời là một vận vào khó nghe. 

113 Ở đây âm khí nặng nề, 

114 Bóng chiều đã ngả dậm về còn xa. 

115 Kiều rằng: Những đấng tài hoa, 

116 Thác là thể phách, còn là tinh anh, 

117 Dễ hay tình lại gặp tình, 

118 Chờ xem ắt thấy hiển linh bây giờ. 

119 Một lời nói chửa kịp thưa, 

120 Thoắt đâu trận gió cuốn cờ đến ngay. 

121 Ào ào đổ lộc rung cây, =========================================

https://damtrungphan.files.wordpress.com/2021/07/kieu-in-english-poetry-camera-ready-1.pdf MỘT BẢN DỊCH XUẤT SẮC TỪ TRUYỆN KIỀU SANG THƠ ANH NGỮ BỞI THI SĨ HOÀI VĂN TỬ Tiến Sĩ Đàm Trung Pháp, Professor Emeritus Texas Woman’s University

MỘT BẢN DỊCH XUẤT SẮC TỪ TRUYỆN KIỀU SANG THƠ ANH NGỮ BỞI THI SĨ HOÀI VĂN TỬ Tiến Sĩ Đàm Trung Pháp, Professor Emeritus Texas Woman’s University 81 Lòng đâu sẵn mối thương tâm, 82 Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm châu sa. 83 Đau đớn thay phận đàn bà! 84 Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung. 85 Phũ phàng chi bấy hoá công, 86 Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha. 87 Sống làm vợ khắp người ta, 88 Khéo thay thác xuống làm ma không chồng. 89 Nào người phượng chạ loan chung, 90 Nào người tích lục tham hồng là ai? 91đã không kẻ đoái người hoài, 92 Sẵn đây ta kiếm một vài nén hương. 93 Gọi là gặp gỡ giữa đường, 94 Họa là người dưới suối vàng biết cho. 95 Lầm rầm khấn khứa nhỏ to, 96 Sụp ngồi vài gật trước mồ bước ra. 97 Một vùng cỏ áy bóng tà, 98 Gió hiu hiu thổi một vài bông lau. 99 Rút trâm sẵn giắt mái đầu, 100 Vạch da cây vịnh bốn câu ba vần. 101 Lại càng mê mẩn tâm thần 102 Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra. 103 Lại càng ủ dột nét hoa, 104 Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài. 105 Vân rằng: Chị cũng nực cười, 106 Khéo dư nước mắt khóc người đời xưa. 107 Rằng: Hồng nhan tự nghìn xưa, 108 Cái điều bạc mệnh có chừa ai đâu? 109 Nỗi niềm tưởng đến mà đau, 110 Thấy người nằm đó biết sau thế nào? 111 Quan rằng: Chị nói hay sao, 112 Một lời là một vận vào khó nghe. 113 Ở đây âm khí nặng nề, 114 Bóng chiều đã ngả dậm về còn xa. 115 Kiều rằng: Những đấng tài hoa, 116 Thác là thể phách, còn là tinh anh, 117 Dễ hay tình lại gặp tình, 118 Chờ xem ắt thấy hiển linh bây giờ. 119 Một lời nói chửa kịp thưa, 120 Thoắt đâu trận gió cuốn cờ đến ngay. 121 Ào ào đổ lộc rung cây, =================================================== 81 With a sense of compassion from her heart derived, 82 She shed abundant tears upon hearing the touching story. 83 “How painful women’s fate is!” Said she, 84 And that unhappy destiny, to each and every one of them applies! 85 O, Creator! You are so cruel! May I ask why? 86 Rosy cheeks fade with time and spring days rapidly go by. 87 Living, she played the role of every man’s wife, 88 Dead, she became a female ghost with no husband in sight! 89 Where are those who her voluptuousness did share? 90 And where are those who adored her peachy cheeks and rich hair? =================================================================== 91 Since for her, even in thought, no one cares, 92 A few incense sticks on her grave, I am now lighting. 93 To pay her homage in this on-the-road meeting, 94 With the hope that she’ll know in the world of Yellow Spring."16 95 She made the incantation , first in a murmur, then in a whine, 96 Then squatted down before the grave and kowtowed several times. 97 The setting sun was now darting its yellowish rays on the wilted grass, 98 98 And the spring zephyr was caressing the reeds’ heads. 99 From her hair, she took a pin that shined, 100 And engraved on the bark of a tree a quatrain with three rhymes. ========================================================================== 101 Plunged in a profound trance, she became more and more thoughtless; 102 More and more uncertain of her attitude, she stood there motionless. 103 [The color of her flowery cheeks became less lively]ii 104 In her fits of sobbing, she shed tears profusely, 105 Van said, “You make a fool of yourself, really! 106 And to weep for people of yore, you have extra tears certainly!” Kieu replied, 107 “During the past millennium, none of the beauties, 108 Was spared by the cruel destiny! 109 Thinking of her unfortunate fate, I do suffer, 110There she lies! What will happen to me? I wonder.” ======================================================================= 111 Quan said. “Nothing but nonsense, your discourse seems to be! 112 Each of your words reflects on yourself absurdly! 113 The atmosphere here, with funeral fluids is quite heavy; 114 The sun is about to set and we still have a long walk home, you see!” 115 Kieu said, “For talented persons, when they die, 116 Their bodies decompose but their souls enjoy eternal life. 117 Two sentimental hearts appeal to each other, 118 In some visible form, will be appearing to me, the spirit of hers. 119 ” She barely finished her last word, and preceding all answers, 120 From nowhere rose a strong wind twister, ====================================================================== 121 Shaking up trees and stripping young leaves noisily.