NGƯỜI KHÁCH CŨ
Ta vẫn khách lữ hành ngày tháng cũ,
Hồn rêu phong còn in đậm dấu giày.
...Đã xa lắm của môt thời đạp đất,
Kiếm ngang trời phiêu bạt giữa binh đao!
…Nay dừng lại giữa trời mây non nước,
Còn ai đây ? Mời chén rượu tương phùng!
Núi lặng lẽ ... Ngàn năm trơ vách đá,
Trăng im lìm ... Chờ đợi khách qua sông...
vophubong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét