Hoa rừng mấy dặm trắng sơn khê .
QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH YÊU [tiep
theo]
Sao vơi lòng biển
tình sông đó,
Cuả kiếp giang hồ với nước mây.
Lên bến đò chiều thương kẻ bắc,
Qua sông nắng sớm
nhớ trời tây.
Thơ vương khói thuốc
sầu vương nhạc,
Rượu hết đàn
run phím lạc dây.
Cô lái đò xưa
đưa lữ khách,
Sông buồn đôi
mắt thấy cay cay…
Cay cay đôi
mắt chiều xuân đó,
Cô gái ngày xưa chẳng trở về.
Đêm thị thành
đèn khuya vắng lặng,
Hoa rừng mấy dặm trắng sơn khê .
Hoa không vạn cổ mà
phong nhụy
Tình chẳng trăm
năm cũng vẹn thề.
Lời của trăng nguyền dù bến cạn,
Rừng xanh núi
thẳm chẳng phân ly… '[con
tiep]vophubong
Trả lờiXóaHoa rừng mấy dặm trắng sơn khê .