Uống rượu một
mình
Dẫu thấy một mình ta uống rượu
Đừng tuởng trần gian đã hết người
Chẳng qua rượu đời còn quá ít
Chỉ đủ một mình ta uống thôi…
Bạn ở trời xa còn nỗi nhớ
Gửi về làm đồ nhấm nhậu chơi
Mối sầu ứ nghẹn từ thiên cổ
Ta hoà với rượu nốc một hơi
Từ buổi dong thuyền ra biển lớn
Ân tình bỏ lại phía sau lưng
Nếu không uống rượu đâu còn nhớ
Ai còn ôm mặt khóc rưng rưng
Uống rượu một mình như uống nước
Nước vào trong ruột, nước trong ta
Nước ở ngoài xa là nước mắt
Oan khiên đổ ập xuống muôn nhà
Mỗi độ xuân về nơi xứ lạnh
Một mình uống rượu nhớ miên man
Đã chôn dĩ vãng vào trong tuyết
Còn tiếc làm chi giấc mộng tàn …
Lê Vinh
Uống rượu một
mình
[bài họa]
Bao giờ thấy
chén ta cạn
Hãy uống giùm
ta một chén sầuNgười thấy đó sầu ta quá lớn
Bạn bè còn lại mấy ai đâu ?
Bạn chừ có đứa thành thiên cổ
Có đứa còn dong ruổi cuộc chơi
Có đứa đêm ngày còn dõi mắt
Nhìn xa mòn mõi một phương trời..
Phương trời
...từ buổi thuyền xa bến
Rượu đắng
mềm môi uống một mìnhRượu uống ngàn ly sầu chửa cạn
Sầu lòng như nước chảy lênh đênh...
…Mà thôi rượu cũng theo theo buồn chảy
Ruợu
chảy bao đêm dễ
phá sầu ?
Hãy
rót giùm ta thêm chén nữa
Rượu tàn chưa
chắc cạn đêm thâu…
Ngày mai trên
bước đường lưu lạc
Ai kẻ sang sông
hướng bạo Tần ?Ai kẻ mài gươm làm dũng sĩ ?
Dịch thủy hề! Dịch thủy hề !!!
Nước chảy đã bao xuân ?…
voduonghonglam
Rượu sầu mặn đắng bờ môi
Trả lờiXóaDẫu rằng uống mãi chẳng phai nỗi niềm
Sầu ai ly biệt nợ duyên
Dẫu cho uống cạn truân chuyên vẫn còn
Trả lờiXóaSầu ta sầu nuớc sầu non
Thương cô bán rượu vẫn còn ngây thơ...
Chào bạn ...Chúc bạn luôn vui...
Ngày mai trên bước đường lưu lạc
XóaCó kẻ sang sông hướng bạo Tần ?
XóaCam on ban ghe choi... an lanh...