Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.
Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...
Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…
Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.
Áo em xanh cõi ta bà,
Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…]
vophubong
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...
Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…
Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.
Áo em xanh cõi ta bà,
Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…]
vophubong
thơ rất hay
Trả lờiXóa