Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

THIÊN ĐƯỜNG MỞ CỬA TỪ XUÂN ẤY



THIÊN ĐƯỜNG MỞ CỬA TỪ XUÂN ẤY



HẠNH PHÚC tròn như những viên bi,
Và dễ thương như đáy mắt xuân thì.
 Ta qua đó một lần ta đã biết,
Ôi mắt em cười trong đêm khuya. 


HẠNH PHÚC dài như sợi tóc em,
Thương nhau từ độ biết đi tìm.
Đêm qua em ghé về trong mộng ,
Suối tóc đen huyền như sông đêm.


HẠNH PHÚC mềm như những sợi nhung,
Vành  môi em ngọt dịu vô cùng,
Ta qua từ  những mùa xuân ấy ,
Còn dậy bao niềm thương nhớ nhung.

HẠNH PHÚC đỏ như môi son em,
Và xinh xinh như má lúm đồng tiền.
Em đi nắng chảy hồng trên má,
Em cười hoa nở nụ trong đêm.



HẠNH PHÚC hiền như mắt em thơ,
Thương nhau hò hẹn đến bao giờ.
Rượu xuân chưa thắm hồng đôi má,
Tình đã say nồng trong giấc mơ…



HẠNH PHÚC ôi thơm ngát ngọt ngào,
Như Môi Em Tình Đẹp DuyênTrao .
Bên nhau dìu bước vào trong mộng,
Nào biết Đào nguyên ở chốn nào…



Hạnh Phúc Tình- Như- Nữ -Chúa-Yêu,
Thần Tiên Say Đắm Nét Yêu Kiều.
THIÊN ĐƯỜNG MỞ CỬA TỪ ĐÊM  ẤY,
NHẠC TRỖI VANG LỪNG MẤY CÕI TIÊN.

 [vophubong]











Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

XIN CŨNG NHỚ TÊN EM



XIN CŨNG NHỚ TÊN EM


Con phố nhỏ mỡi lần đi qua đó,
anh một lần Xin Cũng Nhớ Tên Em .
bỡi cuộc sống cũng buồn như hơi thở .
nhưng quen rồi , thương nhớ dễ bao quên?


triền nước chảy dài trôi về biển cả ,
ngày tháng nghiêng trên mái tóc em buồn.
anh từ đó nổi sầu thôi bỏ ngỏ,
đếm ân tình, làm mặt lạ tiếc thương...


rồi kỷ niệm cũng chìm sâu quá khứ,
thời gian đi trên những ngón tay gầy.
anh thức giấc hôm nào nghe gió bão,
nghe rã rời từng nỗi nhớ mênh mông.
..
em tuổi trẻ với hoa- niên- gối- mộng
với đam mê vùng hoa- bướm- học- trò.
đâu biết đời là muôn ngàn lối nhỏ…
nhưng quen rồi tình biết gửi về mô ?

vẫn biêt yêu là muôn ngàn cách trở
nhưng xa nhau nào ai chẳng thấy buồn?
cơn gió nhẹ , biển chiều, hồn hải đảo,
cánh hoa nào in vóc dáng cô đơn?




Anh từ thuở góc trời xưa bẻ kiếm...
chưa một lần được gặp lại em thơ.
đời lang bạt sá gì hoa với mộng,
gót phiêu lưu trĩu nặng gánh sông hồ.


đêm nay bỗng lòng nghe thao thức dậy,
chút hương thừa còn ẩn núp trong tim.
và xao xuyến như buổi đầu gặp gỡ,
nhớ thưong nhau tự thuở biết đi tìm...


em hỡi em ! người em thơ sầu mộng,
cõi phù sinh em lưu lạc nơi nào ?
đã bao đêm anh giật mình thức dậy,
và ngỡ ngàng như một giấc chiêm bao…


thôi nhé em đời vô thường mộng ảo,
gặp lại chi cho thêm luyến lưu sầu.
gọi tên em một lần thôi cũng đủ,
một lần thôi cũng đủ đến ngàn sau…


…………………………………………
…………………………………………
Anh nhớ mãi lần đầu quen anh gặp,
dáng em gầy trên lối nhỏ thu xưa…

Dương Lam[vophubong]

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010





TÌNH- TA - LÀ -VẠN- LÝ- TRƯỜNG- THÀNH



những ngày nghĩ học em đi vắng
hồn thấy hoang vu buồn rất buồn.
khung cửa nhà ai vừa khép kín,
chiều tàn nắng nhạt chảy rưng rưng.

tiếng guốc kìa ai khua ngỏ vắng
mắt mòn thương nhớ mõi sao khuya.
đêm về nhốt kín sao vào mắt
hỏi chuyện ân tình muôn thuở xưa .

tà aó nào bay nghiêng lối đi,
đường mây xao xuyến nẻo em về .
con sáo hôm nào quên tiếng hót,
em buồn nên khóc những chiều mưa .

có phải mùa thu cũng nhớ em ?
 nên mưa thu khóc ở lưng trời,
nên mây thu cứ về qua xóm nhỏ,
nên buồn cứ đọng mãi trong tôi .

có phải đêm qua gió ngại ngùng ?
chở em về giấc ngủ tôi thương .
vành môi thu nở ngây thơ quá,
mắt- biếc- trang- ngời- mộng- thủy- tinh .

Mười Ngón Tay Đan Làm Lũy Nhớ
TÌNH- TA- LÀ- VẠN- LÝ -TRƯỜNG- THÀNH
xin về làm cơn mơ tuổi nhỏ,
giấc- ngủ -muôn -đời –trong- mắt- em .

 vophubong

Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010

THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ



Ta trở về thăm quê hương cũ,
Trong giấc mơ nỗi nhớ bềnh bồng.
Bến Điện- bình con đò xưa vắng khách,
Cây đa già soi bóng nước bên sông.

Đây Phú- chiêm  mì tôm vàng ,sứa bạc
Mát lòng ta từng trưa nắng đi  về
Đây bãi Phương- Trà ngàn dâu xanh ngát
Dấu chân ta từng bước dõi đường quê.

Thương biết mấy con đường ra Đà- nẵng
Đồng Quế- sơn rực rỡ lúa hong vàng.
Con tu hú dục hè về rộn rã
Mui cá chuồng cơm lúa mới thơm hương.

Đình Hà- mật hôm nào vui mở hội
Tiếng trống chầu khuya rung bóng trăng vàng.
Ga Vĩnh- điện mùa tan trường phượng đỏ,
Đã xa rồi những bóng dáng thân thương.

Chợ Phú- bông ngày hai buổi họp
Mẹ oằn vai quang gánh sớm chiều,
Biển Cửa- Đại sóng pha màu lấp lánh,
Mai em về kỷ niệm nhớ mang theo.

Đây Cẩm- lậu thân yêu làng quê ngoại
Đường quanh co nước lũ những đông về.
Xóm Vạn Buồn soi mình bên sông nhỏ
Đời êm đềm như nghĩa mẹ tình quê.

Đại- lộc đó đất  lành thơm trái ngọt
Vườn sang xuân hoa bướm hẹn thề.
Nhấp chút ruợu cần môi em thắm đỏ,
Thường- Đức đi về mấy dặm sơn khê.

Qua Bàn- Lãnh cây đa cao chót vót [1]
Tiếng mẹ à ơi ! giấc ngũ chiêm bao.
Đất Xuân- Đài ngàn năm thơm khí tiết,
Hoàng- Diệu xưa rạng rỡ tiếng anh hào.

Cô gái Duy- xuyên trên khung cửi,
Tay đưa thoi em dệt lụa cho đời.
Mấy  độ xuân về hoa vàng rực rỡ,
Tấm lụa cho mình em dệt xong chưa ?

Đây Gò- Nỗi miền dâu tằm nỗi tiếng,
Sao em chưa về nhặt kén ươm tơ ?
Kéo sợi tơ vàng óng ả ,
Làm sợi tơ trời , kết mối duyên thơ .

Ai ghé Tam kỳ ? Ai về phố Hội ?
Có nghe trong tim  máu chảy dập dồn.
Có nghe cõi lòng rưng rưng thổn thức
Đất mẹ ngàn năm nghĩa nặng săt son.

Quảng- Đà đó với bao nhiêu kỷ niệm
Mai ta về tìm lại dấu ngày xưa
Gọi tên từng niềm thương nỗi nhớ
Viết lên muôn vạn  lời thơ.

vophubong[duong lam]
       

[1] Ở Gò- Nỗi  Điện-bàn có bài hát ru em :Cây đa mô cao cho bằng cây đa Bàn lãnh,đất mô thanh cảnh cho bằng đất Bảo an.Chỗ mô vui cho bằng chỗ Phố chỗ Hàn,dưới sông tàu chạy trên đàng ngựa xe.
THƠ ĐỀ TRÊN VÁCH NÚI YÊN SƠN




Yên sơn cỏ núi xanh rì,
Qua đây lòng thấy hình như…hết sầu.
Hỡi người thơ cõi tiên đâu ?
Ra đây ta  dốc dăm bầu… rưọu say …

Yên sơn một dãi trời mây ,
Sông  xây nước biếc , non xây núi vàng.
Một vùng hoa gấm mênh mang,
Trăng lên quyện với tơ vàng… vương vương…

Yên sơn một dãi khói sương,
Thơ ,trăng ,hoa, bạn ,tình vương ý nồng.
Rượu vào thơ rót bên sông,
Bạn, hoa, thơ, rượu bềnh bồng… trời mây…

vophubong



TÌNH EM SÀI GÒN

TÌNH EM  SÀI GÒN




Sài gòn có hai mùa mưa nắng,
tình ta yêu em
có bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông ,
nên ta viết bài thơ ,TÌNH EM SÀI GÒN ,
tặng em làm vốn liếng ,
ngày mai em đi lấy chồng .



Sài gòn xuân về mai nở,
hoa vàng đẹp aó em thơ .
tơ hồng ai giăng đầy ngỏ,
ta về bối rối trong mơ.




Sài gòn hạ về nắng đỏ,
nắng hôn đôi má em hồng,
xôn xao bướm vàng lối nhỏ ,
ta về rộn rã chờ mong .



Sài gòn  thu về gió thổi ,
gió lùa mái tóc em bay ,
mơ màng bên khung cửa sổ,
thẩn thờ em nhớ  thương ai .



Sài gòn đông về mưa đổ ,
mưa giăng mờ mịt phương trời .
em đi về qua lối nhỏ  ,
mưa nhòa ướt áo  em thơ .


Sài gòn đêm nao yến tiệc ,
nhà ai pháo đỏ rượu hồng ,
ta về chép trang thơ cũ ,
tặng người em gái sang sông…

vophubong

Thứ Tư, 20 tháng 10, 2010

EM LÀ THƠ


   EM LÀ THƠ                           Viết cho nàng Mai ly,
                                  Tặng vdn.        
 

Em là hoa cuả nhiệm mầu,     
Ươm thơ tươi thắm ,dạt dào ý xuân .
Em là mái tóc giai nhân,
Dệt thiên tình sử, muôn phần diễm trang.
 
Em là hoa của núi ngàn,
Gửi mây cho gió, thêm hương cho đời.
Trăng tà bóng xế mây trôi,
Em còn thơ thẩn, bên trời thở than ?

                        2
                         
 Thì thôi em , mộng phù vân .
Trăm năm thôi cũng có ngần ấy thôi .
Gặp nhau một thoáng bên trời,
Tiễn nhau một thuở, trọn đời tiếc thương .

Sông kia rồi cũng xa nguồn,
Bên dòng nước chảy, cánh buồm xa xa.
Nàng từ gió táp mưa sa ,
Tấm thân đào liểu, như hoa bềnh  bồng.

                          3

Thương thay một kiếp má hồng,
Thuyền tình sóng vỗ, giữa dòng lênh đênh.
Bên bờ vực thẳm vô minh ,
Tấm thân cát buị, như hình phù du.

Đêm nằm xõa tóc hoang vu,
Sương rơi nặng hạt trăng thu đầu ghềnh.
Nàng về sớm kệ chiều kinh,
Bồ đề Tịnh độ ,một cành hóa duyên.

                            4

Sen vàng đậu cánh hoa đêm
Sang xuân có kẻ bên thềm dõi trông.
Ngày xưa má thắm, môi hồng,
Hạ khoe áo đỏ ,bềnh bồng tóc mây.

Thu về chuốc chén rượu say,
Sang Đông còn rạng, hoa bay nét cười.
Ngày Xuân có kẻ sang chơi ,
Câu thơ nét nhạc, bên trời hàn sương.

                          5

Mốt mai đời cũng vô thường,
Cầm như con én lượn vòng mà thôi.
Chiêm bao dỡ khóc dỡ cười,
Tĩnh ra thức giấc, bồi hồi nhớ trông.

Từ em bỏ phố theo chồng,
Con chim thôi hót ,trong lồng ngẩn ngơ.
Người về lối cũ hoang sơ,
Dấu hài xưa đọng bên bờ trúc mây.

                           6

Sương đông trĩu cánh hoa gầy,
Nửa đêm con nhạn lạc bầy kêu sương.
Canh khuya giấc điệp mơ màng,
 Sáng ra thức dậy vô thường sắc không.

Trông vời trời đất mênh mông,
Quê cha đất mẹ, ngày trông mai chờ.
Đêm buồn nhặt cánh thư xưa,
Chép dòng dư lệ, cũng rời rạc hoa   .

                        7

Nàng về tắm giọt mưa sa,                       
Tìm trong kỹ niệm ánh tà huy bay.
Ta về nhặt nắng hiên tây,
Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.
Gửi thơ cho khắp nhân gian,
Con tằm vẫn kiếp con tằm vương tơ…
 Ai đem tơ dệt thành thơ ,
Ai đưa con sáo bên bờ sang sông ?
                        8

Em từ bỏ  xứ  tha hương,
Dấu xưa xe ngựa, phố phường vào thu.
Đêm về nhỏ lệ thành thơ,
Bao năm sầu đọng, uá tờ thư xanh .

Con chim nó hót trên cành,
Em thay áo mới , áo xanh da trời .
Thu vàng bóng nguyệt đầy vơi,
Nhìn trăng có kẻ, bên trời ngẫn ngơ.      
                                
                     9     
 Nàng về gõ cửa Chân Như ,
Khép trang huyễn mộng ,giã từ phồn hoa .
Từ em giũ áo ta bà ,
Tóc mây xưa cũng theo tà huy bay .
 
Trăng về ngõ trúc hiên tây ,
Vàng thu mấy độ,hoa gầy liễu nghiêng .
Từ em thắm đượm mùi thiền,
Sáng qua Vô Ngã , tối miền Hoa Nghiêm .
                        
                        10

Nhẹ tênh quên hết ưu phiền ,
Muối dưa  rau quả, tùy duyên tháng ngày .
 


Mắt em hiền tựa Như lai ,
Môi em nở nụ, như  ngày mới quen.

Hoa lòng đẹp tựa hoa sen ,
Tay lần tràng hạt , TÂM nghiêng bồ đề .
 


Thuyền từ lạc khỏi bến MÊ
TRĂM NĂM MỘT CÕI, ĐI VỀ CÓ KHÔNG .