THƠ ĐỀ TRÊN VÁCH NÚI YÊN SƠN
Yên sơn cỏ núi xanh rì,
Qua đây lòng thấy hình như…hết sầu.
Hỡi người thơ cõi tiên đâu ?
Ra đây ta dốc dăm bầu… rưọu say …
Yên sơn một dãi trời mây ,
Sông xây nước biếc , non xây núi vàng.
Một vùng hoa gấm mênh mang,
Trăng lên quyện với tơ vàng… vương vương…
Yên sơn một dãi khói sương,
Thơ ,trăng ,hoa, bạn ,tình vương ý nồng.
Rượu vào thơ rót bên sông,
Bạn, hoa, thơ, rượu bềnh bồng… trời mây…
vophubong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét