TOTAL VIEWS_TONG SO KHACH VIENG THAM

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

ĐỨC PHẬT BÁO ÂN CHA MẸ

 
 
 
TRUYỆN ĐỨC PHẬT BÁO ÂN CHA MẸ
 
[Thi hóa vophubong]

 
Một thuở xưa Đức Phật
Ngự vườn Xà Kỳ Quất
Với mấy vạn Tỳ Kheo
Và mấy ngàn Bồ Tát...
 
Chư thiên rãi hoa ngc
Hương ngát mấy cõi tri
Cùng khen ngợi Như Lai
Cu duyên cùng hc đo
 

Khi ấy vào buổi sáng
Tôn giả A-nan -đà
Thị giả Đức Thế tôn
Vào thành đi khất thực...
 
Cùng đứng ở phía trước
Mẹ con Bà la Môn Cũng đi theo thứ lớp
Xin bố thí canh cơm.....
 
Tôn giả để ý rằng
Mỗi khi được món ngon
Con dâng hết cho mẹ
Còn những thứ hư thối
Con dành hết phần con...
 
A- nan-Đà thấy vậy
Lòng bao xiết vui mừng
Quý hóa thay!những kẻ
Hiếu thảo với song thân...
 
Lúc đó có ngọai đạo
Tà kiến với Như Lai
Khi nghe lời khen ngợi
Bèn lên tiếng chê bai...
 
“Thầy của các anh đó
Mới thật là bạc phúc
Mẹ mới sinh bảy ngày
Chết đi để côi cút...”
 
Tôn giả nín lặng thinh
Khi xong về chỗ Phật
Cầu xin Đức Thế Tôn
Sự hiếu dưỡng mẹ cha
[Pháp Phật dạy thế nào
Xin chỉ chúng con biết...]
 
Đức Phật bảo A-nan
Những điều ông vừa nói
Do tự trong thâm tâm
Hay do người khác hỏi
 
Tôn giả bèn thuật lại
Lời chê bai khác lạ
Của kẻ ngoại đạo kia
[Về mẫu thân của Phật
Như là một nhục mạ..]
 
Đức Thế tôn mĩm cười
Từ giữa trán của Người
 Phóng ra muôn màu sắc
Qua vô lượng cõi Phật
Với vô lượng hào quang
 Và ức ngàn muôn kiếp...
[còn tiếp]
 
 vophubong


 
[...Kỳ sau Đức Phật trả lời A-Nan- Đà]
 

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

M Ẹ TÔI



M Ẹ TÔI

[vu lan nhớ MẸ]


1-

Thương mẹ tuổi xuân đã goá chồng
Một mình nuôi nấng cả đàn con
Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẩy
Đông lạnh lui cui bếp lữa hồng
2-
  Trăng sáng nhà bên vang trẻ gọi
Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.
Mẹ ngồi vá áo tay run rẩy
Che lạnh cho con được ấm lòng...

3-
Ấm lòng con trẻ ngày thơ dại
Vui tuổi ngây ngô được bế bồng
Nắng nhạt thu tàn hoa lạc chợ
Mẹ gầy xuân sắc tuổi long đong

4-
Bốn con bụng lép nằm bên vách
Một mái tranh xiêu vẹo giữa đồng
[Ai đỡ đần mẹ ngày mưa gió
Ai dìu thuyền mẹ lúc qua sông...]
 5-
Qua sông buổi ấy trời giông bão
Chinh chiến bao năm khói mịt mờ
Đất mẹ đạn cày trơ gốc rạ

Quê nghèo bom xới nát trường xưa

 6-
Chim non lìa tổ bay tan tác
Bầy trẻ tha hương lạc bến bờ
Mẹ dắt con về qua xứ ngoại

Nương nhờ cậu mợ những ngày thơ...
 7-
Thơ ngây tuổi ấy lòng trong trắng
Dãi nắng dầm sương mẹ gánh gồng
Sáng chợ Hàm Rồng mưa hối hã
Chiều sông Đò Gặp lũ tràn tuông
 8-
Cũ khoai cũ sắn đời lam lũ
Bữa đói bữa no bụng thất thường
Con mẹ nhìn nhau bao trĩu mến
Cuộc đời như cổ tích ...thân thương...
 9-
Thương thân mẹ ,  cánh cò bay lã
Bắt ốc , mò cua, nấu bát canh
Con ốm mẹ lo từng chén thuốc
Mẹ gầy con chỉ biết loanh quanh...
 10-
Chớp nguồn mưa biển em thương chị
Nắng đục trời trong mẹ nhớ anh
 Rồi một ngày nào mưa gió tạnh
Sông hồ bãng lãng dáng mây xanh...
 11-
Mây xanh ai kết bằng nhung gấm
Nắng trải ngàn hoa chị lấy chồng
Tôi cũng mừng vui thay áo mới 
Nhìn thằng em nhỏ hát bên song.
 12-
Pháo reo ông chúc câu thơ đẹp  
Nhạc trổi bà vui chén rượu nồng
Tay mẹ ôm chầm thương lấy chị
Mẹ cười mắt Mẹ quá mênh mông...
x         x
x

13-
Rồi mùa thu ấy con xa mẹ
Chinh chiến bao năm khói mịt mờ
Con về mẹ đã vào cổ tích
Niết bàn cõi Phật tự ngàn xưa...

14-
Mẹ ơi con vẫn luôn thương mẹ
Con vẫn là con của mẹ hoài
Con vẫn là con ngày nhỏ dại
Những ngày phá phách bị đòn roi...

 15-
Mẹ ơi con vẫn luôn còn mẹ
Dẩu đã bao năm mẹ chẳng về
Dẫu đã nghìn trùng xa cách biệt
Con luôn bên mẹ những ngày thơ...

vophubong

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

Tương tư mùa thu



Tương tư mùa thu



…Thu về chớp biển mưa nguồn,
Thu đi… trăm nhớ ngàn thương lại về…



…Đầu thành tiếng vạc lao xao ,
Sườn non dế gọi mây vào ngõ thu .
Chiều hoang ướt sũng sương mù ,
Đêm qua phố chợ trăng thu úa vàng


 

Ừ thôi em, cũng quan san ,
Non xanh, nước biếc mây ngàn từ đây.

 


 

Gặp nhau còn ở hội nầy ,
Tìm nhau rồi cũng cõi nầy mà thôi .
 
 
                              


 

 Sông nào nước chảy mây trôi

Thuyên nào lờ lững bên trời tuyết pha.

 


 

Trăng nào hát khúc cầm ca ,
Rượu nào say giữa giang hà xanh xao...

[con tiep­]  ­

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

THƠ HỌA VÀ CÒM : bài thơ : BUÔNG

 
 
 
THƠ HỌA VÀ CÒM : bài thơ 
 
BUÔNG
 
ở  "blog HẠT CÁT DIỆU SINH”


 
 
 
Giơ tay gầy em níu mảnh tình gầy
Mành tình mỏng tang xơ xác
Mảnh tình vụn tơi rời r
ạc

Cơ hồ cơn gió thổi bay.

Giơ tay gầy em hứng v
ạt mưa gầy
Vạt mưa buốt giá
Vạt mưa mỏi mòn
 Vạt mưa lử lả
Lê thê đêm lại ngày.

Giơ tay gầy em k
éo bụi
 mây gầy
Che không kín bờ vai em còm cõi
Giông bão nổi
 V
ần vũ mây tan tác bốn góc trời.
Giơ tay gầy em ôm chặt cuộc đời
Cuôc đời nát gẫy
Cuôc đời l
ẩy bẩy 

Tả tơi ... 
Bời rối chính mình

Giơ tay gầy... Bồng bềnh Về hư không.

Hư không Em_ Yên bình! 
H
ư không Em
_ Giải thoát!

*******************
---------------------------------

BÀI HỌA

Buông mảnh tình gầy
Tình lao theo gió
Tình rơi lãng đãng
Như giọt sương bay...

Hứng hạt mưa gầy
Hạt mưa buốt giá
Hạt mưa mòn mõi
Như tình đắng cay...
 
Níu cụm mây gầy
Mây bay lạc lối
Tình bay theo gió
 
Tình đến phương nào ?


Ôm chặt cuộc đời
Dòng đời tê lạnh
Dòng đời run rẩy 
Như ngọn phù vân...

 
Giơ tấm thân gầy
Em ngồi thanh thản...
...Em ngồi hóa đá
Bên dòng... hư không.

 
 
vophubong
 

 

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

THƠ HỌA VÀ CÒM : NHẤT EM



THƠ HỌA VÀ CÒM : bài thơ NHẤT EM ở blog BÌNH ĐỊA MỘC

                                                                                  
Em xưa mỗi bận
Gót giẫm vầng trăng
Tình ta muôn dặm
Sóng bũa lăn tăn

Em về ngày đó
Mây gió lao xao
Hương đâu ngào ngạt
Thơm ngát bồng đào...

Tình ta cuống quít
Quên nhớ mênh mông
Tình ta cuồng nhịêt
Mưa gió trong lòng...

Em giờ ngồi đây
Mà hồn ở đâu ?
Mắt xưa thầm lặng
Sao ngun ngút sầu?..

Em giờ ở đó..
Ai dổ vầng trăng ?
Ai lay giấc ngủ
Đêm khuya mơ màng

Còn gì để nhớ
Còn gì để thương
Còn mỗi vành môi
Nụ hôn kỷ niệm...

Bây giờ nhớ lại
Biết viết gì đây
Em đi chẳng nói
Rượu uống quên ngày...


Thế là ...là hết...
Đâu hỡi nàng tiên?...

Thế là ...là hết...
Đâu nụ cười duyên?...
Đâu vầng trăng đẹp?...
Đâu đôi mi huyền... ?...
vophubong

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

HƯƠNG QUỲNH HOA




HƯƠNG QUỲNH HOA



Thơm ngát cành yêu em tặng anh

Xuân nao hoa trắng nớ bên thềm

Tóc ai thoang thoảng mùi hương lạ

Có phải hương Quỳnh Hoa giữa đêm? ..


vophubong

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Kinh Ngọc, Phạm Thiên Thư

 
 
 
dặm mây hồng muôn cõi 
nào vì ngấn lệ hoa 
(diệu hành vô trụ)

thực hành pháp bố thí 
chẳng chấp thức căn trần 
vô ngã vô sở trụ 
vô ngại cõi phù vân 

như mười phương sao biếc 
mười phương cõi hư không 
bố thí vô tướng trụ 
công đức chẳng suy lường 

bồ tát trụ tâm ta 
như trăng tụ sương ngọc 
như tĩnh lự mặt trời 
mạch sống mười cõi nước

(IV - Kinh Ngọc, Phạm Thiên Thư)
 
 
dặm mây hồng muôn cõi
nào vì ngấn lệ hoa
(diệu hành vô trụ)

thực hành pháp bố thí
...
chẳng chấp thức căn trần
vô ngã vô sở trụ
vô ngại cõi phù vân

như mười phương sao biếc
mười phương cõi hư không
bố thí vô tướng trụ
công đức chẳng suy lường

bồ tát trụ tâm ta
như trăng tụ sương ngọc
như tĩnh lự mặt trời
mạch sống mười cõi nước

(IV - Kinh Ngọc, Phạm Thiên Thư)

CAU CHUYEN NHAN QUA



ĐÂY LÀ MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THẬT XẢY RA VÀO NĂM 1892 TẠI ĐẠI HỌC STANFORD


Có một cậu học sinh 18 tuổi đang gặp khó khăn trong việc trả tiền học. Cậu ta là một đứa trẻ mồ côi, và cậu ta không biết đi nơi đâu để kiếm ra tiền. Thế là anh chàng này bèn nảy ra một sáng kiến. Cậu ta cùng một người bạn khác quyết định tổ chức một buổi nhạc hội ngay trong khuôn viên trường để gây quỹ cho việc học.
Họ tìm đến người nghệ sĩ dương cầm đại tài Ignacy J Paderewski . Người quản lý của Paderewski yêu cầu một khoản phí bảo đảm $2000 để cho ông ấy được biểu diễn. Sau khi họ thoà thuận xong, hai người sinh viên ấy bắt tay ngay vào công việc chuẩn bị để cho buổi trình diễn được thành công.
Ngày trọng đại ấy cuối cùng đã đến. Paderewski đã trình diễn tại Stanford. Thế nhưng không may là vé vẫn chưa được bán hết. Sau khi tổng kết số tiền bán vé lại, họ chỉ có được $1600. Quá thất vọng, họ đến chỗ ở của Paderewski để trình bày hoàn cảnh của mình. Hai người sinh viên ấy đưa Paderewski toàn bộ số tiền bán vé, cùng với 1 check nợ $400, và hứa rằng họ sẽ trả số nợ ấy sớm nhất có thể.

“KHÔNG”, Paderewski nói. “Cái này không thể nào chấp nhận được.” Ông ta xé tờ check, trả lại $1,600 cho hai chàng thanh niên và nói: “Đây là 1600 đô, sau khi trừ hết tất cả các chi phí cho buổi biểu diễn thì còn bao nhiêu các cậu cứ giữ lấy cho việc học. Còn dư bao nhiêu thì hãy đưa cho tôi.” Hai cậu sinh viên ấy vô cùng bất ngờ, xúc động cảm ơn Paderewski...

Đây chỉ là một việc làm nhỏ, nhưng đã chứng minh được nhân cách tuyệt vời của Paderewski.
Tại sao ông ấy có thể giúp hai người mà ông ấy thậm chí không hề quen biết. Chúng ta tất cả đều đã bắt gặp những tình huống như vậy trong cuộc sống của mình. Và hầu hết chúng ta đều nghĩ: "Nếu chúng ta giúp họ, chúng ta sẽ được gì?” Thế nhưng, những người vĩ đại họ lại nghĩ khác: "Giả sử chúng ta không giúp họ, điều gì sẽ xảy ra với những con người đang gặp khó khăn ấy?" Họ không mong đợi sự đền đáp, họ làm chỉ vì họ nghĩ đó là việc nên làm, vậy thôi.

Người nghệ sĩ dương cầm tốt bụng Paderewski hôm nào sau này trở thành Thủ Tướng của Ba Lan. Ông ấy là một vị lãnh đạo tài năng. Thế nhưng không may chiến tranh thế giới nổ ra, và đất nước của ông bị tàn phá nặng nề. Có hơn một triệu rưỡi người Ba Lan đang bị chết đói, và bây giờ chính phủ của ông không còn tiền để có thể nuôi sống họ được nữa. Paderewski không biết đi đâu để tìm sự giúp đỡ. Ông ta bèn đến Cơ Quan Cứu Trợ Lương Thực Hoa Kỳ để nhờ sự trợ giúp.

Người đứng đầu cơ quan đó chính là Herbert Hoover, người sau này trở thành Tổng Thống Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Ông Hoover đồng ý giúp đỡ và nhanh chóng gửi hàng tấn lương thực để cứu giúp những người Ba Lan đang bị đói khát ấy.

Thảm họa cuối cùng cũng đã được ngăn chặn. Thủ Tướng Paderewski lúc bấy giờ mới cảm thấy nhẹ nhõm. Ông bèn quyết định đi sang Mỹ để tự mình cảm ơn ông Hoover vì cử chí cao quý của ông ấy đã giúp đỡ người dân Ba Lan trong những lúc khó khăn. Thế nhưng khi Paderewski chuẩn bị nói câu cảm ơn thì ông Hoover vội cắt ngang và nói: “Ngài không cần phải cảm ơn tôi đâu, thưa ngài Thủ Tướng. Có lẽ ngài không còn nhớ, nhưng vài năm trước, ngài có giúp đỡ hai cậu sinh viên trẻ tuổi ở bên Mỹ được tiếp tục đi học, và tôi là một trong hai chàng sinh viên đó đấy.”
 
 
 
THẾ GIỚI NÀY ĐÚNG THẬT LÀ TUYỆT VỜI, KHI BẠN CHO ĐI THỨ GÌ,
BẠN SẼ NHẬN LẠI ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU TƯƠNG TỰ.