Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2019

Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ mừng dâng,,,,

XUÂN CÒN ĐÂY 

Và đây chút nắng cuối ngày xuân 

Lờ lững mây phai sắc nhạt dần 

Hoa vẫn mơ màng đua sắc lá 

Bướm đang thơ thẩn điểm tô sân 



Ly trà đãi khách còn chưa nguội 

Chén rượu mừng em đã thấy châm... 

Xuân đến ...rồi đi...xuân lại đến... 

Xuân về bao nhịp sống tràn dâng... 

Dương Lam 



CHÉN TRÀ ĐIẾU THUỐC MỘNG XUÂN
Tháng này, cuối tháng đã là Xuân
Tiết đổi - lạnh Đông vơi cạn dần
Nắng chiếu cây cành thưa-thớt lá
Gió bay cát bụi ngập tràn sân
Ấm trà hôi-hổi tay chờ rót
Điếu thuốc vân-vê lửa đợi châm
Thả khói suy tư tay cất chén
Xuân vào lối mộng cứ trào dâng
RĐinh


Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ  mừng dâng,,,,


 Đầu năm ta lại đón mừng xuân
Nào ngại Tỵ Thìn  Tý  Mẹo Dần
Chó đã no rồi đi ngủ sớm          [ Mậu Tuất sắp  đi ngủ]
Heo đang lép bụng  sắp ra sân.       [.Kỷ Hợi sắp ra sân]
Xuân về rươu mạnh ta vui uống
Tết đến trà ngon bạn cố châm
Xuân khứ Xuân lai Xuân lại tới

Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ  mừng dâng,,,,





Dương Lam

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2019

CHÚ XE ÔM

CHÚ XE ÔM

Chú xe ôm dừng xe trước cổng cho cô sinh viên xuống. Bất ngờ cô đưa chú gói quà và nói:

- Chú về nhà rồi mở ra xem nhé.

Bắt đầu ngày mai cháu không đi học nữa, hôm nay cháu đã tốt nghiệp rồi. Cám ơn chú nhiều.

Chú xe ôm về nhà, cất xe, vào phòng mở gói quà ra, ngoài bộ quần áo còn có cả số tiền rất lớn, và một bức thư như sau:

''Thưa thầy, em là Tuyết Lan học toán với thầy năm lớp sáu ở trường Nguyễn Trãi. Lên lớp chín thì em nghe tin thầy bị giảm biên chế, đồng thời thầy cũng bị đau dây thanh quản nên khó nói. Từ đó thầy đi lái xe ôm kiếm sống, lúc nào cũng đeo khẩu trang kín mít để đừng có học trò nào nhận ra. Nhưng em đã nhận ra thầy khi thầy ngồi đón khách ở ngã tư Bình Hưng. Từ đó, em không tự đạp xe đi học nữa mà đặt mối thầy chở em đi học suốt hết lớp chín, hết phổ thông, và lên đại học.

Sáng nào đi học em cũng lấy theo 3 phần ăn, một cho em đến lớp ngồi ăn, hai biếu thầy một phần, và ba là biếu bà bán vé số nghèo ở góc đường Nguyễn Du. Ngày nào em cũng mua cho bà mấy tờ vé số, rất mong trúng số, nhưng chẳng hy vọng lắm.

Bố mẹ em hay thắc mắc về hành vi của em, nhưng vì cưng em nên bố mẹ cũng chìu ý em.

Em phát hiện thầy rất yêu nghề dạy học. Dù không đến lớp nữa, nhưng thầy đã lập một trang web dạy kèm cho tất cả ai bị yếu toán.

Thầy đã dạy dỗ tận tình, giúp nhiều bạn lấy lại căn bản toán bị mất, để các bạn có nền tảng học tiếp. Thầy cứ tập trung hướng dẫn biết bao học sinh trung học cơ sở trở nên vững về toán.

Thì ra ban ngày thầy chạy xe ôm, ban đêm thầy lên internet để dạy học miễn phí. Em nhận ra thầy vì cái cách nói quen thuộc của thầy vào cuối các buổi học là “các em gắng học để sau này phụng sự cho đời”.

Bây giờ lên mạng thầy vẫn nói câu đó. Trong cuộc đời thực, thầy là chú xe ôm đen đúa vất vả, nhưng trên mạng thầy vẫn còn uy phong của một thầy giáo tận tụy hiền lành.

Hình như trời không phụ lòng người, thầy không biết là em mua mãi rồi cũng trúng số độc đắc, lúc đó em đang học năm thứ ba. Em lĩnh tiền rồi đưa hết vào gửi tiết kiệm ở ngân hàng. Em kiên nhẫn chờ đến hôm nay.

Hôm nay em đã tốt nghiệp nên sẽ không còn đi xe ôm nữa mà sẽ tự lái xe máy đi làm. Em kính biếu thầy một phần số tiền trúng số độc đắc của em như chút lòng tri ân của người học trò ngày xưa, mà sự thành công của em hôm nay đã có không ít ơn thầy trong đó.''

“Nhất tự vi sư – Bán tự vi sư”

Mai này dù có đi xa, không còn hằng ngày ngồi trên xe của thầy nhưng em vẫn luôn nhớ về “chú xe ôm” thân thể gầy gò có trái tim tình người quý báu, và dưới mái tóc đã bạc ấy là một tâm hồn cao cả.../.

Hồng Nhung sưu tầm



Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

Bài xướng: Nắng xuân


Thứ Ba, 15 tháng 1, 2019

Giọt Lệ Nào Cho Quê Hương Tôi

Giọt Lệ Nào Cho Quê Hương Tôi

Sắp cuối năm rồi có những niềm riêng
Ngồi lặng nghe mưa trút nỗi ưu phiền
Như đồng thương cảm dân đen vô tội
Vóc dáng hao gầy tợ con dốc nghiêng

Còn giọt lệ nào khóc cho quê hương
Dân tôi cay đắng mấy chục năm trường
Ra đi không được nên đành phải sống
Khổ cực lầm than trước những nhiễu nhương

Nước mắt dân nghèo nay đã cạn rồi
Nhìn đàn con khổ lâm cảnh cút côi
Mẹ Việt Nam mỗi ngày càng héo hắt
Trước những bể dâu ngang trái cuộc đời

Đã hơn nửa đời con sống phương xa
Dõi mắt về quê lệ nhớ chan hòa
Nghe Xuân vẫy gọi tình xưa bừng dậy
Chợt tắt lịm theo tiếng thét rền la

Đâu tiếng hát ngọt ngào của mùa Xuân 
Đâu bầy chim én ríu rít gọi đàn
Đâu bánh mức trà chào mừng năm mới
Khi nhà cửa không còn để trú thân?!

Hỏi ai còn thương nhớ nước Nam xưa
Một thuở thật bình yên thời niên thiếu
Trên những con đường nắng vàng rọi chiếu
Lên những hàng cau đồng ruộng bờ đê...

Bạn bè hỏi tôi sao không trở về?
Làm sao vui được khi người dân quê
Hồ lệ cạn khô nhà tan vườn mất
Ruộng vắng trâu cày phơi nắng trên đê

Hẹn mai nhé khi đất nước thanh bình
Dân tôi không còn gặp cảnh điêu linh
Đời sống tự do như ngày tháng cũ
Rủ nhau về chung khúc hát ân tình

Sương Anh 10.01.2019

[/quote]
Lệ Nào Cho Quê Hương Tôi


Cuối năm rồi có những niềm riêng
Lặng nghe mưa trút nỗi ưu phiền
Đồng thương cảm dân đen vô tội
Dáng hao gầy tợ con dốc nghiêng


Giọt lệ nào khóc cho quê hương
Dân cay đắng mấy chục năm trường
Đi không được nên đành phải sống
Cực lầm than trước những nhiễu nhương


Nước mắt dân nghèo  đã cạn rồi
 Đàn con khổ lâm cảnh cút côi
Mẹ Việt Nam  ngày càng héo hắt
Trước bể dâu ngang trái cuộc đời


Hơn nửa đời con sống phương xa
Dõi mắt về quê lệ  chan hòa
 Xuân vẫy gọi tình xưa bừng dậy
Tắt lịm theo tiếng thét rền la


Đâu tiếng hát ngọt ngào mùa Xuân 
Đâu bầy chim  ríu rít gọi đàn
Đâu bánh mức trà mừng năm mới
Khi nhà  không còn để trú thân?!


Hỏi ai còn thương  nước Nam xưa
Một thuở  bình yên thời niên thiếu
Trên những con đường nắng  rọi chiếu
Lên những hàng cau đồng  bờ đê...


Bạn hỏi tôi sao không trở về?
Làm sao vui được khi  dân quê
Hồ lệ khô nhà tan vườn mất
Vắng trâu cày phơi nắng trên đê


Mai nhé khi đất nước thanh bình
Tôi không còn gặp cảnh điêu linh
Sống tự do như ngày tháng cũ
Rủ nhau chung khúc hát ân tình
Ý và lời thơ SA ,
DL chỉ đồng cảm hoạ lai bằng thể that ngôn cho vui vặy thôi,,,
Lúc nầy tứ thơ DL khô lắm không còn dào dạt như ngày xưa ...

DL



Thứ Hai, 14 tháng 1, 2019

NHẬU QUÊN THÔI

 NHẬU QUÊN THÔI

lá chờ rơi 22.02.2018 09:15:53 (permalink)
0
CỨ VUI THÔI
 
Miễn còn sức khỏe....cứ vui chơi,
Bảy chục tuổi qua, hậu hỉ rồi !
Còn muốn xả thân leo chót núi,
Lại ưa chèo chống vượt trùng khơi ?
Luận bàn hội họp đừng nhiều tiếng,
Tranh cãi tiệc tùng chớ lắm lời.
Hãy để bàn dân ưa đấu đá,
Già này ta chỉ  nhậu mà thôi !
 
TRỊNH CƠ (Seattle, WA.)                                                                                                                       20/02/2018
 
thân họa đáp lể :
 
NHẬU QUÊN THÔI
 
Tuổi nào cũng vẫn có đồ chơi
Đừng bảo lão lai tận sức rồi
Bảy chục ngày xưa nào mấy kẻ
Chín mươi hiện tại đếm mù khơi
Làng trên thượng vị vừa lên tiếng
Xóm dưới bàng dân đã góp lời
Xác pháo đỏ sân màu nhuộm Tết
Rượu nồng dê béo nhậu quên thôi !
Lá chờ rơi 21/02/2018
 

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2019

Khoảng Trời Riêng Em: truyện dài - Khoảng trời riêng em

Khoảng Trời Riêng Em: truyện dài - Khoảng trời riêng em: Khoảng trời riêng  1- Khoảng Trời Có Ánh Trăng Mơ Từ khi vợ Tùng mất , bạn bè đồng ý họp nhóm mỗi mùa hè tại nhà Tùng ,...