Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

PHỐ CŨ NGÀY XƯA.

 
 
PHỐ CŨ NGÀY XƯA.



con phố nhỏ,  một lần  đi qua đó,
anh một lần , xin cũng nhớ tên em . 
bỡi cuộc sống cũng buồn  như hơi thở 
nhưng quen rồi ,tình há dễ bao quên?

   

triền nước chảy dài  trôi về biển cả 
    ngày tháng nghiêng trên mái tóc em buồn.
    anh từ đó,  nổi sầu thôi bỏ ngỏ
   đếm ân tình, ngàn đêm lạnh vấn vương



rồi kỷ niệm cũng chìm sâu quá khứ
thời gian đi  trên những ngón tay buồn.
anh thức giấc  hôm nào nghe gío bão
nghe rã rời  từng hơi thở nhớ thương.

 

em tuổi trẻ với hoa niên gối mộng
  với đam mê  vùng hoa bướm học trò.
  đâu biết đời  là muôn vàn lối nhỏ
nhưng quen rồi tình biết gửi về mô ?



vẫn biêt yêu là  trăm ngàn cách trở
nhưng xa nhau nào ai chẳng thấy buồn?
cơn gió nhẹ , biển chiều,  hồn hải đảo
cánh hoa gầy in vóc dáng cô đơn .

   .....................................................
   .. ....................................................
 

anh nhớ mãi,  lần đầu quen anh gặp
dáng em gầy, trên PHỐ CŨ NGÀY XƯA...

voduong[vophubong]

Back to top

Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

giấc ngủ muôn đời trong mắt em .


giấc- ngủ- muôn- đời- trong -mắt -em  .


những ngày nghỉ học em đi vắng
hồn thấy hoang vu buồn - rất -buồn.
khung cửa nhà ai vừa khép kín,
chiều tà nắng nhạt chảy rưng rưng.

tiếng guốc kìa ai khua ngỏ vắng
mắt mòn thương nhớ mõi sao khuya.
đêm về nhốt kín sao vào mắt
hỏi chuyện ân tình muôn thuở xưa .

tà aó nào bay nghiêng lối đi,
đường mây xao xuyến nẻo em về
con sáo hôm nào quên tiếng hót,
em buồn nên khóc những chiều mưa .

có phải mùa thu cũng nhớ em
nên mưa thu khóc ở lưng trời ,
nên mây thu cừ về qua xóm nhỏ,
nên buồn cứ đọng mãi trong tôi .

có phải đêm qua gió ngại ngùng
chở em về giấc ngủ tôi thương
vành môi thu nở ngây thơ quá,
mắt -biếc -trang -ngời mộng thủy tinh .

mười ngón tay đan làm lũy nhớ
tình xây làm Vạn -Lý -Trường -Thành ,
xin về làm cơn mơ tuổi nhỏ,
giấc -ngủ -muôn -đời -trong -mắt -em  .

 voduonghonglam

[vophubong]                  

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

DUNG NHAN MÙA THU



DUNG NHAN MÙA THU  

Tuổi ấu thơ không về qua thành phố,
mắt em buồn nên trời đọng sương khuya.
đêm thức giấc ôm mùa thu chạy trốn,
hồn xa xưa mây  trắng lạc đường về .
 
Trời với đất đã bao lần hò hẹn
nên mùa thu về ngủ giữa môi em.
bởi ngây thơ nên tình thành vụng dại.
anh trở về say giấc ngủ muôn đêm,

Đường khuya vắng nghe hồn đơn thổn thức,
ngày lê thê nắng xế chiều tà ,
nơi phố nhỏ chiều nao em có khóc ?
có nghe hồn thương tiếc những ngày qua ?

Trời cao nguyên núi đồi khuya trở lạnh,
phiến đá buồn in hằn vết suy tư  ,
cành hoa lạ cúi đầu thương tuổi dại ,
đêm u buồn như giọt lệ em thơ  .

Dưới chân anh biển ngàn năm nổi sóng ,
dậy trùng dương từng lớp lớp sa mù .
thuyền em nhỏ chiều nào xa bến nước ,
trong bềnh bồng phiêu bạt chảy về đâu ?

Anh ngủ đây trời mây đây vẫn trắng ,
sương cũng buồn nhưng môi bỗng dưng khô .
bởi nhớ em hình hài rêu cỏ mọc ,
đem yêu đương làm tiếng- hát- sông- hồ.
 
Dương Lam   

vophubong 

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

TƯƠNG TƯ MÙA THU



TƯƠNG TƯ MÙA THU
 
Tôi thức giấc đưa em vào cuối nẻo ,
Đường lên đồi cỏ ướt lối chân đi,
Rồi gục khóc một mình trong lạnh lẽo ,
Nhìn sao đêm , trăng rụng nguyện thề.
 
Khi trời đất còn nổi cơn gió buị,
Khi mùa thu còn thương nhớ sương khuya.
Tôi nguyện về bên em làm tôi tớ,
Thả mây bay cho tám hướng giăng mờ.
 
Có phải đêm qua em nằm trong mộng ?
Mùa thu về len lén ở vành môi ,
Em chợt thức uống mùa thu lạnh mất,
Nên bây giờ thương nhớ gởi trong tôi ?                
 
Hay em đã đem mùa thu giấu kín ?
Vào trong tay, trong mắt, trong môi em .
Rồi em thả tóc buồn làm mây tím,
Nhỏ lệ sầu làm những giọt mưa đêm.
 
Tôi sẽ trải vàng thu xao xác lá,
 Mưa buồn rơi giăng mắc lối em về .
Từng cánh nhạn bên trời khuya lặng lẻ,
Cũng âm thầm theo dõi bước em đi.
 
 Tôi sẽ gọi tên em là Chức nữ,
Bởi ngày xưa em dệt lụa cho trời.    
Cầu Ô Thước hỏi dài bao nhiêu nhịp ,
Ngưu lang đành chờ đợi đến tương tư ? *
 
Tôi sẽ gọi sao trời về làm chứng ,
Bởi vì xưa em thục nữ yêu chồng            
Bởi ngày xưa em là trang mỹ nữ ,
Vì yêu chàng nên phải đọa bên sông.
 
Ơi Ngân hà ! bao xa mà cách trở ,
Ơi muà thu , ngày tháng bảy đêm rằm ,
Ơi Ngưu lang ! ngẩn ngơ chi bên đó,
Sao chưa về đưa Chức nữ sang sông.
 
Chuyện tình ấy ngàn xưa ai đã viết,
Mà ngàn  sau mây tím  vẫn giăng mờ.
Mà ngàn sau mưa sầu còn giăng mắc .
Để thu về lụt lội đến trăng sao.
 
Tôi  mang số kiếp thẩn thơ, sầu mộng
Bài TƯƠNG TƯ xin gửi tặng cho đời .
Để một mai em về qua xứ lạ,
Ngắm mây trời mà  nhớ đến thu xưa .
 
Dương Lam[vophubong]
 
*
Chức nữ là nàng con gái dệt lụa cho Bà Trời , Ngưu lang là  chàng trai chăn trâu cho Ngọc hoàng thượng đế. Hai người phải lòng yêu nhau . Ngọc hoàng giận , đày hai người  ra,mỗi người ở một bên bờ sông Ngân hà và mỗi năm chỉ cho  được gặp nhau môt lần ,vào ngày rằm tháng bảy . Tục truyền đến ngày ấy thì loài quạ đen [tức chim Ô thước ] từ mọi nơi tề tựu về bắt cầu cho hai người qua lại gặp nhau .Còn về mùa thu thường có mưa Ngâu giăng mắc, tục lệ dân gian cho rằng , đó là nước  mắt của nàng Chức nữ thương nhớ người yêu , chắc cũng do người đời thêu dệt thêm để làm đẹp ,thi  vị hóa cho m ối tình  nầy vậy .
 

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

Đặc sản xứ Quảng : Cá diếc rau răm



Đặc sản xứ Quảng : Cá diếc rau răm


Khi những cơn mưa đầu mùa xuất hiện, từng đàn cá nơi đầu nguồn theo con nước đổ về vùng hạ lưu sông Thu Bồn (Quảng Nam)cadiec 1 Đặc sản xứ Quảng : Cá diếc rau răm.
cadiec 1 Đặc sản xứ Quảng : Cá diếc rau răm
Đến mùa cá về, cái nắng ban chiều bắt đầu dịu dần, cư dân sống quanh khu vực sông thường rủ nhau đi câu hay thả lưới. Những con cá luối, cá mại, cá bống, cá diếc mới câu được còn sống nhảy tưng tưng. Những ngày này, các bà, các chị nội trợ quê tôi tha hồ trổ tài với mẻ cá sông kho nghệ vàng óng, cả bát canh cá diếc rau răm dậy mùi ngòn ngọt, cay cay…
Cá diếc là một loại cá nước ngọt, có hình dáng trông giống như cá chép, nhưng nhỏ hơn. Tuy thịt ít vì thân cá dẹp, nhưng ăn rất ngọt và ngon. Đặc biệt, thịt cá diếc tính hàn, giúp bồi bổ cơ thể.
Cá diếc đầu mùa bắt được thường có nhiều cỡ. Loại diếc vừa thì rán giòn chấm nước mắm chanh ớt tỏi. Những con lớn chừng hai ba đầu ngón tay rán sơ qua rồi kho tương nhừ đến mềm xương, ăn với cơm nóng no bụng mà vẫn thấy thèm.
Ngoài ra, người ta còn chọn những chú diếc con để ăn gỏi. Làm gỏi cá diếc rất kỳ công. Người ăn vớt những con cá vào chum nước với chút muối chừng dăm ba ngày để cá bị đổi môi trường sống mà bài tiết hết các chất bẩn ra ngoài. Chọn các loại lá rau như lá mơ, lá sung, rau húng, rau thơm, thì là, rau mùi, lá ổi, đinh lăng… cuốn nhẹ xung quanh con cá thành một cuộn nhỏ, dìm nhẹ vào nước chấm và ăn nguyên con cá. Nước chấm phải được chế biến từ những con cá diếc con băm nhỏ, thêm chút rượu, tương và gia vị, nấu sền sệt, hơi loãng.
Nhưng có lẽ phổ biến và được ưa chuộng hơn cả là món canh rau răm cá diếc. Ở quê, nhà nào cũng có sẵn trong vườn vài đám rau răm, loại rau ăn vừa mát vừa có tác dụng giải nhiệt, có vị bùi bùi, cay cay nấu canh cá diếc rất hợp vị. Cá bắt về thả vào thau nước cho thải sạch chất bẩn, mổ bỏ gan, mật. Đun sôi nước rồi cho cá vào, nấu sôi khoảng năm phút cho cá chín và tiết chất ngọt ra nước dùng.
Sau đó nêm gia vị vừa ăn, thêm rau răm, có thể thêm một ít gừng, một ít tiêu bột để món canh thêm thơm và nhiều hương vị, đợi nồi canh sôi bùng lên thì tắt bếp. Gắp một đũa vừa rau răm, vừa cá diếc, chấm vào đĩa mắm ớt, cho vào miệng nhẩn nha nhai, ta sẽ được tận hưởng một thứ “hương đồng cỏ nội” mà không phải nơi nào cũng có được!
PHAN THỊ THANH LY

nguon: http://www.miquang.org/dac-san-xu-quang-ca-diec-rau-ram.html

===============================

Cùng Danh muc

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015


Chia bình rượu nhạt kiếm vần say

RẤT VUI

Cỗ chẳng bàn không bạn chớ rầy
Sót vài nắm gạo cũng còn may
Cháo hoa* nửa bát nghe tình đọng
Muối ớt lưng thìa thấy chữ bay
Sẻ cốc trà thô tìm tứ hứng
Chia bình rượu nhạt kiếm vần say
Gia bần được khách hằng thăm viếng
Quí giá làm sao ! được những ngày !.

Nha Uyen

Quá hay ! Quá hay !!!
Ngàn vàng đâu sánh lòng tri kỷ?
Ruợu nhạt thơ thần bạn cứ say...


DÒNG ĐỜI
[TặngNg. Ávà Nh.U những ngày xa dđ]

Quen nhau xin cảm tạ ơn người,
Một góc Đường thơ thuở thắm tươi.
Nắng Hạ đong đưa mây lẩn thẩn,
Mưa Xuân hờ hững gió xa khơi.
Nhã Uyên bao tháng rời bè bạn ?
Nguyệt Ánh lâu rồi bỏ cuộc chơi …
Thôi đó dòng đời bình lặng chảy ,
Ngàn năm như gió thoảng mây trôi .
12/2010
Tú lang thang
vophubong



CÁM ƠN

Dăm câu nắn nót gửi bao người
Mong ước tình này mãi tốt tươi
Sương lạnh xin đừng nhanh chóng đến
Duyên nông hãy chớ mịt mù khơi
Đau đầu mắm gạo chăm cày cuốc
Mỏi miệng chồng con biếng chạy chơi
Chút nghĩa tri giao ghi tạc dạ
Mặc đời con nước hững hờ trôi !

Nha Uyen

Sang thăm bạn mà tìm wài kg thấy trang thơ đường,U xin gửi vào đây vậy,chúc vui nhìu,NU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2011 19:03:00 bởi nha uyen >


Life is flower of which love is the honey

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Câu chuyện của nhiếp ảnh gia Pháp và “cụ bà đẹp nhất thế giới” ở Hội An

Câu chuyện của nhiếp ảnh gia Pháp và “cụ bà đẹp nhất thế giới” ở Hội An



(Dân trí) - Trong số hàng ngàn bức ảnh chụp chân dung và phong cảnh ở Việt Nam, nhiếp ảnh gia người Pháp yêu thích nhất tấm hình bà cụ Bùi Thị Xong, người phụ nữ nghèo làm nghề chèo đò đón khách du lịch ở Hội An.

Đặc biệt, đây cũng chính là bức hình nằm trong bộ sách ảnh "Hidden smile" (Nụ cười bị che khuất) của tác giả.
C å bà Bùi Th Ë Xong, ng ° Ýi m «u trên  £nh bìa cu Ñn sách  £nh v Á Vi Çt Nam Hidden smile.
Cụ bà Bùi Thị Xong, "người mẫu" trên ảnh bìa cuốn sách ảnh về Việt Nam "Hidden smile".
Réhahn Croquevielle, nhiếp ảnh gia sinh năm 1979, đến từ miền quê Normandie, Pháp, đã trở thành cái tên quen thuộc trong giới nhiếp ảnh Việt Nam. Anh là một trong số ít các nhiếp ảnh gia gắn bó và thành công với mảnh đất hình chữ S.
Tác gi £ bên c å Bùi Th Ë Xong.
Tác giả bên cụ Bùi Thị Xong.
Nhờ tình yêu chân thành với đất và người nơi đây, mỗi góc hình, tác giả thổi hồn để hình ảnh chân dung hay phong cảnh đều mang bản sắc riêng. Vào mùa hè năm 2001, Réhahn tới Hội An và có cuộc gặp gỡ đặc biệt với bà lão lái đò chở khách Bùi Thị Xong. Chính từ cơ duyên tình cờ này đưa cuộc sống của cụ bà 74 tuổi và nhiếp ảnh gia người Pháp chuyển sang trang mới.
alt

Theo lời kể của tác giả, cụ Bùi Thị Xong là bà lão nghèo và nhút nhát. Khi anh đưa ống kính lên, theo phản xạ, bà lấy tay che mặt vì ngại ngần. Chính khoảnh khắc tự nhiên này khiến tấm hình mang sức lôi cuốn đặc biệt. Người xem chú ý đến bàn tay, gương mặt khắc khổ hằn dấu thời gian, nhưng đôi mắt vẫn sáng lên nụ cười.
alt

Réhahn chia sẻ, anh ưng ý nhất tấm hình này trong số hơn 50.000 bức đã chụp tại Việt Nam. Bản thân tác giả nhận thấy, hình ảnh toát lên niềm vui tin tưởng vào cuộc sống, cho dù cuộc đời họ đang bủa vây bởi tuổi già và sự nghèo đói. Cuối cùng, hình ảnh cụ Bùi Thị Xong được anh đặt làm trang bìa cho bộ sách ảnh "Hidden smile". Réhahn cho rằng, đây chính là "cụ bà đẹp nhất thế giới".
Réhahn bên chi ¿c thuy Án m Ûi mua t ·ng c å Xong.
Réhahn bên chiếc thuyền mới mua tặng cụ Xong.
Nhiếp ảnh gia người Pháp hứa với cụ Xong khi cuốn sách ảnh thành công, anh sẽ mua tặng bà chiếc thuyền mới. Chỉ 6 tháng sau, "người mẫu lớn tuổi nhất" ở Hội An xuất hiện 5 lần trên truyền hình, được thế giới công nhận vẻ đẹp tiềm ẩn, mang hình ảnh Việt Nam vượt xa hơn. Cụ Xong trở thành "người mẫu" ảnh cho nhiều nhiếp ảnh gia trong và ngoài nước, nhưng tấm hình của Réhahn mang tới sự truyền cảm, lay động trái tim nhiều nhất.
Hiện tấm hình của cụ Bùi Thị Xong còn xuất hiện trên các tạp chí, ấn phẩm du lịch ở nhiều quốc gia.
Theo BP







Posted by: Kim Le