TOTAL VIEWS_TONG SO KHACH VIENG THAM

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

LỊCH SỬ



LỊCH SỬ

Tiệc chửa tàn canh,rượu chửa say
Còn đây ta hẹn khúc quanh nầy…
Quyết thề giữa trận vung tay kiếm
Cùng hẹn bên trời đạn xé mây[1­
Đất Tống bao lần thành quách đổ [2]
Trời Nam muôn thủơ rạng kỳ đài
Sân nhà giặc đến toàn dân đánh
Hàm tử [3],Chi Lăng[3]…xác giặc đầy…
Duong Lam [voduonghonglam]

NOTES:
----------


[1]Đạn pháo binh… bắn vòng cầu, xé mây đi…
 
[2­­]
 Lý Thường Kiệt đánh Tống, 1075-1076
Năm 1075, Vương An Thạch cầm quyền chính nhà Tống, tâu với vua Tống là Đại Việt bị Chiêm Thành đánh phá, quân còn sót lại không đầy vạn người, có thể dùng kế chiếm lấy được. Vua Tống sai Thẩm Khởi, và Lưu Di làm tri Quế Châu ngầm dấy binh người Man động, đóng thuyền bè, tập thủy chiến, cấm các châu huyện không được mua bán với Đại Việt.
Vua Lý biết tin, sai ông và Tôn Đản đem hơn 10 vạn binh đi đánh. Quân bộ gồm 60.000 người do các tướng Tôn Đản, Thân Cảnh Phúc[8], Lưu Kỷ, Hoàng Kim Mãn, Vi Thủ An chỉ huy, tổng chỉ huy là Tôn Đản. Bộ binh tập trung ngay ở các châu Quảng Nguyên, Môn (Đông Khê), Quang Lang, Tô Mậu rồi tràn sang đánh các trại Vĩnh Bình, Thái Bình, Hoành Sơn, châu Tây Bình, Lộc Châu. Một cánh quân khác đóng gần biên giới Khâm châu cũng kéo tới đánh các trại Như Hồng, Như Tích và Đề Trạo, "quân ta tới đâu như vào nhà trống không người"[9].
Lý Thường Kiệt chỉ huy 40.000 quân thủy cùng voi chiến đi đường biển từ châu Vĩnh An (Quảng Ninh) đổ bộ lên đánh các châu Khâm, Liêm; Tông Đản vây châu Ung. Ngày 30 tháng 12 năm 1075, quân Nam tiến chiếm thành Khâm Châu, bắt toàn bộ quan quân mà không phải giao chiến một trận nào. Ba ngày sau, 2 tháng 1 năm 1076, Liêm Châu cũng thất thủ[10].
Khi được tin hai châu Khâm, Liêm đã mất, nhà Tống rất hoang mang, lo ngại, các tướng ở địa phương bối rối. Ti kinh lược Quảng Nam tây lộ vội vã xin viện binh: 20.000 quân, 3.000 con ngựa, xin thêm khí giới, đồ dùng và một tháng lương, và xin được điều động các dân khê động, tất cả lấy dọc đường từ Kinh đến Quảng Tây. Để điều khiển quân được mau chóng, ti ấy cũng xin dời đến thành Tượng, gần phía bắc Ung Châu[11].
Trong lúc bối rối, triều đình Tống đối phó rất lúng túng. Vua Tống cách chức Lưu Di và sai Thạch Giám thay coi Quế Châu và làm kinh lược sứ Quảng Tây.
Trên các mặt trận, quân Lý hoàn toàn làm chủ. Lý Thường Kiệt cho đạo quân ở Khâm và Liêm Châu tiến lên phía Bắc. Đạo đổ bộ ở Khâm Châu kéo thẳng lên Ung Châu. Đường thẳng dài chừng 120 cây số, nhưng phải qua dãy núi Thập Vạn. Còn đạo đổ bộ ở Liêm Châu tiến sang phía đông bắc, chiếm lấy Bạch Châu, dường như để chặn quân tiếp viện của Tống từ phía đông tới. Hẹn ngày 18 tháng 1 năm 1076, hai đạo quân sẽ cùng hội lại vây chặt lấy Ung Châu.
Ung Châu là một thành lũy kiên cố, do tướng Tô Giám cùng với 2.800 quân cương quyết cố thủ.
Đô giám Quảng Tây nhà Tống là Trương Thủ Tiết đem quân đến cứu. Lý Thường Kiệt đón đánh ở cửa ải Côn Lôn (nay thuộc thành phố Nam Ninh, khu tự trị Quảng Tây) phá tan được, chém Trương Thủ Tiết tại trận.
Tri Ung Châu là Tô Giám cố thủ không hàng. Quân Đại Việt đánh đến hơn 40 ngày. Sau cùng quân Việt dùng hỏa công, bắn các chất cháy như nhựa thông vào thành, trong thành thiếu nước, không thể chữa được cháy. Cuối cùng quân Nam bắt dân Tống chồng bao đất cao đến hàng trượng để họ trèo lên thành. Ngày thứ 42, thành bị hạ, tướng chỉ huy Tô Giám tự thiêu để khỏi rơi vào tay quân Lý[12]. Người trong thành không chịu hàng, nên bị giết hết hơn 58.000 người, cộng với số người chết ở các châu Khâm, Liêm thì đến hơn 100.000[12], tuy nhiên quân Lý cũng tổn thất đến một vạn người và nhiều voi chiến[11].
Lý Thường Kiệt làm cỏ xong thành Ung, lại lấy đá lấp sông ngăn cứu viện rồi đem quân lên phía Bắc lấy Tân Châu. Viên quan coi Tân Châu, nghe thấy quân Nam kéo gần đến thành, liền bỏ thành chạy trốn[13]. Mục tiêu hoàn thành, Lý Thường Kiệt cho rút quân về.
Lý Thường Kiệt bắt sống người ba châu ấy đem về nước. Nhà Lý cho những người phương bắc đó vào khai phá vùng Hoan - Ái (Thanh - Nghệ).

[3­
Trận Hàm Tử - Tây Kết Để phòng thủ mặt phía Nam của thành Thăng Long, quân Nguyên dựng 2 căn cứ liền kề nhau ở hai bờ sông Hồng, một ở Hàm Tử Quan (cửa Hàm Tử - nay ở Khoái Châu, Hưng Yên) và một ở Chương Dương Độ (bến Chương Dương - nay ở Thượng Phúc, thuộc Thường Tín, Hà Nội). Tháng 5, Trần Quang Khải dẫn quân tấn công đồng thời 2 căn cứ này.
Toa ĐôÔ Mã NhiThanh Hoá, Nghệ An giao chiến với quân Trần do Trần Quang Khải chỉ huy mấy lần đều bị đẩy lui. Lương thực gần cạn, tới mùa hè nóng bức, quân Nguyên không hợp thời tiết, hai tướng bèn bỏ ý định truy tìm vua Trần mà vượt biển ra bắc để hội binh với Thoát Hoan.
Trần Quang Khải thấy quân Nguyên rút ra bắc bèn báo với vua Trần. Vua Trần cùng các tướng nhận định rằng: Quân Nguyên nếu còn mạnh, ắt truy kích vua Trần từ hai mặt nam bắc; nay cánh phía bắc không tới, cánh phía nam rút đi tức là đã mỏi mệt. Nhà Trần xác định đây là thời cơ phản công [41].
Trần Nhân Tông sai Trần Nhật Duật làm chánh tướng, Chiêu Thành Vương[42]Trần Quốc Toản làm phó tướng đi cùng với Nguyễn Khoái mang 5 vạn quân ra bắc đuổi đánh Toa Đô. Trong quân Trần Nhật Duật có tướng người Trung Quốc của nhà Tống cũ là Triệu Trung theo hàng.
Trần Nhật Duật gặp binh thuyền Toa Đô ở bến Hàm Tử, bèn chia quân ra đánh. Hai bên chống nhau ác liệt. Toa Đô đi đường xa, giao chiến lâu ngày đã mỏi mệt, trông thấy cờ hiệu Tống của Triệu Trung, lo lắng tưởng rằng nhà Tống đã khôi phục sang giúp Đại Việt. Nhóm quân người Hoa trong hàng ngũ quân Trần đều muốn trả thù nên đánh rất hăng.
Trong khi đó quân Trần lại dùng kế ly gián, bắn tên gắn giấy sang bên quân Nguyên, nói rằng chỉ đánh người Thát Đát chứ không đánh người Hoa. Điều đó khiến nhiều tướng sĩ người Hoa trong quân Nguyên không tận lực chiến đấu hoặc trở giáo sang hàng quân Trần. Toa Đô bị thua to. Sau khi thua trận ở Hàm Tử Quan, Toa Đô vẫn không biết rằng Thoát Hoan đã tháo chạy. Cánh quân Toa Đô đóng ở sông Thiên Mạc[12](đoạn sông HồngHưng Yên) và tìm cách liên lạc với ông. Được ít ngày, Toa Đô biết tin quân Thoát Hoan đã thất bại và rút chạy, bèn lui về Tây Kết (Khoái Châu).Ngày 24 tháng 6 năm 1285, Trần Hưng Đạo trực tiếp chỉ huy quân đánh Toa Đô. Toa ĐôÔ Mã Nhi thua, bỏ thuyền đi đường bộ ra phía biển. Trên đường chạy, Toa Đô bị quân Đại Việt bao vây, sau cùng bị tướng Vũ Hải của nhà Trần chém đầu. Ô Mã Nhi thì chạy thoát về Thanh Hóa. Theo Đại Việt sử ký toàn thư, vua Trần Nhân Tông trông thấy thủ cấp của Toa Đô thì cởi áo ngự phủ lên và nói "người làm tôi phải nên như thế này" rồi sai người khâm niệm tử tế.
Sử liệu dẫn khác nhau về các tướng tham chiến. Có tài liệu cho rằng Trần Nhật Duật cùng Trần Quốc Toản, Nguyễn Khoái và Triệu Trung cùng đánh trận Hàm Tử [41], có tài liệu dẫn rằng chỉ có Trần Nhật Duật và Triệu Trung đánh Hàm Tử, còn Nguyễn KhoáiTrần Quốc Toản đánh trận Tây Kết.[43]
[4­
Trận Chi Lăng Tháng 9 năm 1427, Liễu Thăng đi đường Quảng Tây, Mộc Thạnh đi đường Vân Nam sang cứu Vương Thông. Đường Liễu Thăng đi dự tính từ Lạng Sơn, qua Xương Giang để vào Đông Quan. Lê Lợi sai Lê Sát cùng Lê Văn Linh, Lưu Nhân Chú mang 2 vạn quân và 5 voi trận lên ải Chi Lăng đón đánh.
Ngày 8 tháng 10, cánh quân Liễu Thăng tiến vào Việt Nam. Lê Sát đặt phục binh ở Chi Lăng rồi sai tướng giữ ải là Trần Lựu mang quân ra đánh nhử, giả thua, trước tiên bỏ ải Pha Lũy về ải Chi Lăng. Quân Minh hăng hái tiến lên giành ải Pha Lũy, rồi tiến đến Chi Lăng. Ngày 20 tháng 9 (10/10 dương lịch), hai bên lại đụng nhau ở Chi Lăng, Trần Lựu lại thua chạy. Liễu Thăng dẫn quân tiên phong tiến lên trước, Lê Sát và Lưu Nhân Chú đổ ra đánh, chém được Liễu Thăng ở núi Mã Yên cùng hơn 1 vạn quân Minh.
 
nguon :Wikipedia

Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

NHỔ KHOAN

NHỔ KHOAN

[họa thơ Lê Đăng Mành...]


Nhìn kỹ mà coi bọn Hán man

Bày mưu 9 đoạn quá tham tàn

Biển người lấn giựt quân ăn cướp

Đất bạn tranh giành lũ ác gian

Miệng nói “đệ huynh” tình hữu hảo…

Gươm đâm “bè bạn “nghĩa sao bàn?

Mặt người dạ thú bao nham hiểm

Dân Việt biết rồi : QUYẾT NHỖ KHOAN

Dương Lam
[voduonghonglam]

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH BẠN



VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH BẠN
 
 


 


 

Trời mây xanh ngắt cõi bao la
Thoắt đó mà nay tuổi đã già.
Tóc bạc chưa tròn câu chuyện cũ, 

Dặm hồng đã mõi vó câu xa .
Nước non nghĩa nặng lời son sắt ,
Bè bạn tình thâm ý đậm đà .
Rượu một bầu,thơ trăng một túi,
Cùng vui xướng họa để ngâm nga .

2

Cùng vui xướng họa để ngâm nga
Một
cõi trời thơ bạn với ta.
Nắng Hạ ngàn năm còn gội thắm ,
Mưa Xuân muôn thuở vẫn chan hòa .
Đất trời vũ trụ đường thong thả ,
Danh lợi trần ai chẳng bận ta ,




Nhắp chén trà xanh câu chuyện cổ,
Ngàn năm âu chẳng có chi là .

3

Ngàn năm âu chẳng có chi là,
Thơ rượu bên trời vỗ nhịp ca.
Aỉ bắc sương khuya còn lãng đãng
Trời nam mây sớm cũng la đà.




Cung vàng cỏ mọc bao năm cũ,
Điện ngọc rêu mờ mấy dặm qua.
Một gánh càn khôn lưng chửa mõi,
Tình thơ lai láng giữa trăng tà.


4

Tình thơ lai láng giữa trăng tà,
Đãi bạn bày cờ thưởng thức hoa.
Mã đội pháo đầu -công chớ thủ,
Xa hoành sĩ gát  - để coi nhà.
Bồ đào Cây Lý bạn ưa thích,
http://www.ruoudegoden.com/images/Products/sclue96nkz5713f.jpg

Rượu Đế Gò đen thiệt ý ta.
Bè bạn bao năm rồi gặp lại.
Uống say một bữa để vui mà.

5

Uống say một bữa để vui mà,
Văng vẵng đâu đây tiếng gọi la,
Có phải tên reo ngoài Aỉ bắc?
Hay quân giặc lấn chiếm Trường sa?...


“Thất phu hữu trách” lời cha dặn,
“Tổ quốc lâm nguy” mẹ giữ nhà.
Lữa dậy Đằng giang chôn Thát đát,
Ai còn mê mãi khúc cuồng ca ?

6

Ai còn mê mãi khúc cuồng ca ?
Hãy dậy mà đi cứu nước nhà.
Kiếm nữ nhi bêu đầu quĩ dữ,
Gươm anh hùng bạt viá quần ma.


Giang sơn đất Việt ngời tươi sáng,
Tổ quốc trời Nam rạng chói lòa.
 Ta kẻ tài hèn thêm trí mọn,
Xin cùng góp sức dẹp can qua.

7

Xin cùng góp sức dẹp can qua,
Một cắc một đồng cũng bỏ ra.
Chẳng ngại thuyền to cùng tiến bước,
Đừng lo sóng dữ cứ xông pha.
Giặc đương háo thắng nên ham chiến,
Ta  dụng mưu cao giữ thế hòa.
Chờ địch vô tròng ta tóm bắt
Địch ngồi như một lũ tà ma…

  
8   

     Địch ngồi như một lũ tà ma…
 Bỏ thói ngông cuồng hiếp đáp ta.
 
Cận cảnh hàng không mẫu hạm Liêu Ninh - Trung Quốc  1


Địch cậy tàu- hàng -không -mẫu -hạm
Ta nhờ hỏa -tiển -bắn -tắm -xa






 
                                             Biển Đông rực sáng dòng sông lữa,
Gió Bắc vùi thây bọn ác tà,
Bỏ tật nghênh ngang bành với trướng .
Núi sông trở lại cảnh an hòa.

9

Núi sông trở lại cảnh an hòa,
Khắp xóm thôn làng rộn tiếng ca,
Em bé tung tăng bên luống cải.
Bà vui ca hát với nương cà.

Cánh cò lơi lã trong sương sớm,
Đàn nghé thong dong bãi cỏ xa.


 
Chú mục đồng nghêu ngao sáo thổi,
Vi vu trong gió tiếng nghê à !.

10

Vi vu trong gió tiếng nghé à.!
Cạnh suối bên dòng nước chảy ra,
Sơn nữ mơ màng yên lặng hát, 

 
Bên chàng lãng tử ngắm mây xa.
Thôn làng quê cũ càng xinh đẹp,
Phố xá ngày xuân rực rỡ hoa.
Ông lão ngày vui thêm tuổi thọ,
Chàng trai thương vợ hát ngân nga.

11

Chàng trai thương vợ hát ngân nga,
 Mặt biển chiều hôm sóng gợn xa.
 Một cánh bườm xanh căng gió thổi,
 

  Mấy vầng mây trắng thoảng bay qua.

Chín chiều ruột thắt thương quê mẹ,

Một tấc lòng son nhớ đất cha .
 
Lòng thấy QUÊ HƯƠNG bao xiếc đẹp,
 

NGÀN NĂM MƯA THUẬN GIÓ CHAN HÒA
 
voduonghonglam
[vophubong ]

 

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

THÁNG 5 & M ÙA H Ạ

 
 


THÁNG 5 & M ÙA H Ạ








Tháng Năm về

phượng cháy lên màu lửa

Thắp giùm ta chút
lửa cháy trong tim...

Đã lâu lắm

ta chưa về thăm lại

Tiếng ve ơi

tha thiết quá đi tìm...!!!

Đã lâu lắm

ta chưa về thăm phượng

nhớ xôn xao

từng giọt mật vào tim

môi ai đỏ
 như cánh phượng hồng thắm đỏ...


Và phượng ơi
tha thiết quá ....
đi tìm...

voduonghonglam
[vophubong]­